Trong các tiêu chuẩn tuyển
mỹ nữ của hậu cung Trung Quốc thời cổ đại thì dung mạo và nhân phẩm mới là hai
thước đo quan trọng nhất. Trong đó, dung mạo là chỉ những điều kiện về sinh lý
còn nhân phẩm là điều kiện mang cách nhìn chủ quan.
Những người phụ nữ có thể
vào được hậu cung của Hoàng đế rồi làm phi tần không nhiều. Trong các cuộc tuyển
mỹ nữ được thực hiện trên khắp cả nước, những người được lựa chọn đều là những
người đã trải qua những đợt kiểm tra cực kỳ nghiêm ngặt. Một hội đồng cấp hoàng
gia được thành lập để tiến hành tìm hiểu, kiểm tra những cô gái này một cách
toàn diện từ độ tuổi, sinh lý tới tâm lý....
Trong quá trình kiểm tra
này, mỗi một bước đều được làm rất cẩn thận và tỉ mỉ. Tiêu chuẩn nói chung là
dung mạo xinh đẹp, vóc dáng cao ráo, không được phép có bất cứ khuyết điểm nào
về sinh lý. Chẳng hạn như chỉ cần một nốt ruồi nhỏ trên má thì cô gái đó coi
như vĩnh viễn bị loại khỏi giấc mơ hoàng cung xa xỉ. Về độ tuổi thì đối tượng
được lựa chọn tuyển vào cung là những cô gái trẻ tuổi dưới 20. Tuy nhiên, tùy từng
mục đích, nhu cầu cũng như quy chế của các triều đại mà quy định về độ tuổi
cũng có khác nhau.
Chẳng hạn triều nhà Hán
khi tuyển mỹ nữ đều yêu cầu phải là những cô gái tuổi trên 13 và dưới 20. Đến
thời Tam Quốc, vua nước Ngô là Tôn Hạo thì ra quy định, các mỹ nữ được chọn đưa
vào cung thì tuổi nhất thiết phải là 15, không hơn không kém. Đến thời nhà Bắc
Tề thời Nam Bắc Triều, yêu cầu các mỹ nữ phải có độ tuổi từ 14 trở lên, 20 trở
xuống. Đến thời Minh Thái Tổ Chu Nguyên Chương, độ tuổi được nâng lên một chút,
từ 15 trở lên và 20 tuổi trở xuống.
Đàn ông Trung Quốc có tâm
lý thích các cô gái còn trinh tiết, người Trung Quốc gọi đùa là tâm lý "trâu
già thích ăn cỏ non”. Theo quy luật sinh lý thông thường, 13 tuổi là độ tuổi
các cô gái dậy thì, cũng là độ tuổi đẹp nhất. Chính vì vậy, người Trung Quốc thời
xưa mới cho rằng, đây là độ tuổi thích hợp nhất để lựa chọn các mỹ nữ cho Hoàng
đế.
Tuy nhiên, cũng có trường
hợp các Hoàng đế giới hạn tuổi của các mỹ nữ được đưa vào cung xuống chỉ còn 11
tuổi. Đó là chuyện xảy ra vào đời vua Minh Thế Tông Chu Hậu Thông. Mặc dù Minh
Thái Tổ Chu Nguyên Chương khi lên ngôi đã xác lập quy chế tuyển mỹ nữ tuổi phải
từ 15 trở lên, tuy nhiên, vốn là một Hoàng đế biến thái nổi tiếng trong lịch sử
triều Minh, những quy chế của tổ tông nào có thể trở thành hòn đá ngáng đường với
ông ta được.
Theo ghi chép của "Minh Hội
Yếu”, một bộ sách 80 quyển ghi chép về điển chương nhà Minh thì Hoàng đế Chu Hậu
Thông từ khi lên ngôi cho tới khi từ giã cõi trần thực hiện rất nhiều lần tổ chức
các đợt tuyển mỹ nữ.
Các cô gái xinh đẹp trên
khắp cả nước có độ tuổi từ thấp nhất là 11 tuổi và cao nhất không quá 16 đều phải
tham gia các đợt tuyển này. Vì sao Chu Hậu Thông lại bất chấp quy chế của tổ
tiên mình để tuyển chọn những thiếu nữ còn quá trẻ như vậy vào cung phục vụ?
Nhiều người nói rằng, nguyên nhân là do Chu Hậu Thông tin vào các loại "xuân dược”
và thuốc trường sinh bất lão của bọn đạo sỹ.
Theo lời bọn đạo sỹ này
thì kinh nguyệt lần đầu tiên của các cô gái có thể dùng làm nguyên liệu để luyện
thuốc tráng dương. Vì vậy Chu Hậu Thông đã cho tuyển những cô gái có độ tuổi
trước khi phát dục vào cung để các đạo sỹ có thể có một nguồn nguyên liệu luyện
đan dồi dào. Nhiều cô gái chưa tới tuổi dậy thì còn bị bọn đạo sỹ hạ lệnh dùng
thuật thúc kinh để có nguyên liệu làm thuốc.
Từ trường hợp biến thái
và bệnh hoạn của Chu Hậu Thông có thể thấy những tiêu chuẩn, quy định trong việc
tuyển chọn mỹ nữ thực tế chỉ là mang tính tương đối. Trong những trường hợp cụ
thể, độ tuổi không phải là thứ cần phải tính đến. Chỉ cần có nhan sắc và lọt
vào mắt xanh của Hoàng đế thì đến gái góa cũng có thể vào cung. Xem như vậy thì
độ tuổi là điều kiện cơ bản tuy nhiên không phải là điều kiện quan trọng nhất.
Trong các tiêu chuẩn tuyển
mỹ nữ của hậu cung Trung Quốc thời cổ đại thì dung mạo và nhân phẩm mới là hai
thước đo quan trọng nhất. Trong đó, dung mạo là chỉ những điều kiện về sinh lý
còn nhân phẩm là điều kiện mang cách nhìn chủ quan. Trong những tình huống
thông thường, điều kiện được các Hoàng đế Trung Quốc quan tâm nhất chính là điều
kiện về mặt sinh lý.
Các mỹ nữ được tuyển đưa
vào hậu cung của Hoàng đế có cần kiểm tra cơ thể hay không? Câu trả lời đương
nhiên là có. Sách "Hậu Hán Thư – Hoàng hậu kỷ”, quyển số 10 có chép về việc
Đông Hán Quang Vũ Đế là Lưu Tú khi còn đương chính phái đại thần giúp mình lựa
chọn mỹ nữ bổ sung vào hậu cung.
Trong quá trình này, một
trong những công đoạn không thể thiếu chính là kiểm tra thân thể. Theo ghi chép
trong sách này thì phàm là những cô gái có nhan sắc đều là đối tượng tham gia
tuyển chọn. Sau khi đã lọc xong đối tượng, người ta dùng xe chở toàn bộ về hậu
cung để tiến hành kiểm tra và chọn lựa.
Lần tuyển chọn này chủ yếu
dựa trên dung mạo. Sau đó lại tiếp tục chọn lọc một lần nữa. Mục tiêu là kiểm
tra về mặt sinh lý, thực tế là xem các cô gái có còn là trinh nữ hay không, về
mặt sinh lý có bị khuyết tật nào không. Sau nhiều lần chọn lọc như vậy, người
ta mới tìm và chọn ra cô gái có dung mạo xinh đẹp nhất để dâng cho Hoàng đế "sủng
hạnh”.
Việc kiểm tra cơ thể các
mỹ nữ bao gồm kiểm tra những gì? Câu trả lời là toàn bộ. Tuy nhiên, theo những
gì sử sách còn ghi chép lại thì có thể khẳng định rằng, việc kiểm tra cơ thể
các mỹ nữ được thực hiện cực kỳ cẩn thận tỉ mỉ và nghiêm ngặt. Người được lựa
chọn phải là một mỹ nữ thực sự hoàn mỹ, không hề có tỳ vết, chỉ một vết bớt nhỏ
ở ngực hay một nốt ruồi thậm chí ở cánh tay cũng ngay lập tức bị loại.
Với những cuộc kiểm tra
"sát sao” như vậy đương nhiên người thực hiện phải là thái giám. Và còn để chắc
chắn rằng, Hoàng đế là người đàn ông đầu tiên sở hữu cơ thể các mỹ nữ, các thái
giám thực hiện việc kiểm tra này đều là các nữ thái giám, tức các nữ quan trong
hậu cung.
"Hán tạp sự bí tân” là một
cuốn sách viết khá đầy đủ về chuyện bí sử trong hậu cung nhà Hán. Trong cuốn
sách này có đoạn ghi chép về "kết quả” kiểm tra cơ thể của Hoàng hậu Lương
Doanh, vợ Hán Hoàn Đế Lưu Chí khi lần đầu tiên được tuyển vào cung. Sách chép rằng,
Lưu Chí nghe mọi người nói rằng con gái của đại tướng quân Lương Thương là
Lương Doanh dung mạo vô cùng xinh đẹp, phẩm hạnh cũng tốt, hiền thục nết na vì
vậy muốn lấy Lương Doanh, phong làm Hoàng hậu.
Lưu Chí phái một nữ quan
trong hậu cung của mình tên là Ngô Hử tới phủ họ Lương để tìm hiểu tình hình,
quan sát dung mạo và dáng đi của Lương Doanh. Sau đó, Lưu Chí muốn kiểm tra
toàn diện cơ thể Lương Doanh trước khi quyết định. Ban đầu, Lương Doanh không đồng
ý, cho rằng đó là chuyện sỉ nhục đối với con gái nhà danh giá như cô. Mãi tới
khi Ngô Hử lấy thánh chỉ của Lưu Chí ra, Lương Doanh mới đành phải miễn cưỡng
chấp nhận.
Sau khi Lương Doanh đã đồng
ý, Ngô Hử theo tiểu thư họ Lương tới phòng ngủ của cô. Khi cửa phòng được đóng
lại, Ngô Hử cởi bỏ toàn bộ quần áo trên người Lương Doanh bắt đầu kiểm tra.
Theo ghi chép của "Hán tạp sự bí tân”, đầu tiên họ Ngô bắt Lương Doanh đi vài
vòng xunh quanh phòng để quan sát dáng đi.
Tiếp đó lại bắt Lương
Doanh dùng tay giữ mái tóc lên cao để lộ cổ và tai. Lúc đó, Ngô Hử mới lại
gần sờ nắn, quan sát khắp toàn thân Lương Doanh để khẳng định Lương Doanh vẫn
còn là trinh nữ. Cuối cùng, Ngô Hử bắt Lương Doanh hô to nhiều lần câu: "Hoàng
đế vạn tuế!” để kiểm tra giọng nói. Lương Doanh khi đó tuổi còn rất nhỏ, lần đầu
tiên bị người khác bắt cởi bỏ hết quần áo rồi sờ nắn khắp người nên cảm thấy xấu
hổ vô cùng, liên tục lấy tay che hết chỗ này chỗ khác bị Ngô Hử trách mắng nhiều
lần.
Thực tế thì việc tổ chức các cuộc tuyển chọn mỹ nữ vào hậu cung của các
Hoàng đế diễn ra trên khắp thế giới theo nhiều hình thức khác nhau. Tuy nhiên,
có lẽ chỉ có ở Trung Quốc với một nền thống trị của các triều đại phong kiến
kéo dài hàng ngàn năm thì việc tuyển lựa mỹ nữ cho Hoàng đế mới hình thành những
tiêu chuẩn, quy chế và quy trình một cách đầy đủ và chi tiết đến như vậy.