Tam Quốc Diễn Nghĩa » Gian hùng cũng có tri ân!
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
T. Đình Thục Hán
Đại chiến Xích Bích
Quan Vũ
Quan Vũ
Mã Siêu
Hoàng Trung
Chu Du
Mã Tốc
Lưu Bị
Quan Vũ
Trương Phi
Lã Bố
Khương Duy
Bàng Thống
Cam Ninh
Cam Ninh
Chu Du
Chu Du
Đại Kiều
Đặng Ngải
Đặng Ngải
Điển Vi
Điêu Thuyền
Điêu Thuyền
Đổng Trác
Gia Cát Lượng
Gia Cát Lượng
Hạ Hầu Đôn
Hạ Hầu Đôn
Hạ Hầu Uyên
Hoàng Trung
Hoàng Trung
Hứa Chử
Khương Duy
Khương Duy
Lã Bố
Lã Bố
Lã Mông
Lã Mông
Lăng Thống
Lục Tốn
Lục Tốn
Lưu Bị
Lưu Bị
Lưu Tôn
Mã Đại
Mã Siêu
Mã Siêu
Mạnh Hoạch
Ngụy Diên
Pháp Chính
Quách Gia
Quan Bình
Quan Hưng
Quan Vũ
Quan Vũ
Tào Hồng
Tào Nhân
Tào Phi
Tào Tháo
Tào Tháo
Thái Sử Từ
Tiểu Kiều
Tôn Càn
Tôn Kiên
Tôn Quyền
Tôn Quyền
Tôn Sách
Tôn Sách
Tôn Thượng Hương
Tôn Thượng Hương
Triệu Vân
Triệu Vân
Trình Dục
Trương Bào
Trương Cáp
Trương Cáp
Trương Chiêu
Trương Liêu
Trương Liêu
Trương Phi
Trương Phi
Từ Hoảng
Từ Hoảng
Tư Mã Sư
Tư Mã Viêm
Tư Mã Viêm
Tư Mã Ý
Tư Mã Ý
Từ Thứ
Tuân Úc
Tuân Úc
Viên Thiệu
Vu Cấm
Kim Thánh Thán, một nhà phê bình văn học nổi tiếng của Trung Quốc khi phê bình quyển Tam Quốc Chí của tác giả La Quán Trung, đã hết lời khen ngợi.

Theo Kim Thánh Thán tiên sinh thì văn Tam Quốc Chí tuyệt hay. Hay ở chỗ khéo mở đầu, chuyển ý. Chẳng hạn sắp có một đoạn chính văn thì sẽ có một đoạn chuyển văn để dẫn dụ. Sắp có một đoạn đại văn thì sẽ có một đoạn tiểu văn mở đầu.

Hơn thế nữa, Tam Quốc Chí tuy là một tiểu thuyết với lối văn tự sự, nhưng lại rất gần với chính sử. Tam Quốc Chí nói về một thời đại trong lịch sử Trung Quốc, có sử liệu khảo chứng rõ ràng. Người đọc bị lôi cuốn từ đầu đến cuối như đọc một quyển tiểu thuyết hấp dẫn, vừa đi vào một cách gần như hoàn toàn chính xác ở các chi tiết.

Bàn về các nhân vật trong Tam Quốc Chí, tiên sinh cho rằng bộ sách này có "Tam Kỳ” hoặc "Tam Kiệt” tức ba nhân vật độc đáo. Đó là:

- Khổng Minh

- Quan Vân Trường

- Tào Tháo

Trong "Tam Tuyệt” mỗi người một vẻ. Khổng Minh là một bậc Quốc Sư. Quan Công là một trang dũng tướng. Tào Tháo là kẻ thiên hạ đệ nhất gian hùng.

Nói về Tào Tháo, xưa nay những kẻ gian hùng không ít, nhưng ít có ai bằng Tào Tháo. Túc trí đa mưu, biết thu nạp nhân tài, biết che mắt thiên hạ. Hành động, âm mưu chứa đầy phản nghịch nhưng bên ngoài lại ra vẻ rất "Trung”. Ngôn ngữ nghe rất "Thuận”. Trọng đãi kẻ có tài, biết chiêu hiền đãi sĩ; nghe có vẻ "Khoan”. Khi đối xử với Quan Vân Trường lại có vẻ trọng "Nghĩa”, không cướp ngôi vua mà cũng như làm vua… Họ Tào có thể được gọi là Đệ nhất kỳ nhân trong hàng ngũ những kẻ gian hùng.

*

Nếu trong Tam Quốc Chí có Lưu Bị tức Lưu Huyền Đức là người chuyên dùng nước mắt để mua lòng người thì Tào Tháo lại là người nổi tiếng hay cười. Mỗi lần cười đều có chuyện xảy ra.

Cuối đời Hán, Thái sư Đổng Trác chuyên quyền, phế vua này lập vua khác. Triều đình không ai dám lên tiếng vì Đổng Trác có người con nuôi là Lữ Bố sức mạnh vô địch lại có ngựa Xích thố và cây Phương thiên họa kích không có tướng nào chống nổi. Quan Tư đồ Vương Doãn một hôm sinh nhật được các quan chúc thọ, bỗng ôm mặt khóc, than thở Đổng Trác lộng quyền mà mình già yếu không làm gì được.

Các quan nghe thế cũng khóc theo. Đang lúc ấy thì Tào Tháo đang giữ chức Kỵ đô úy cũng đang có mặt ở đấy bỗng cười lớn lên. Các quan vừa xấu hổ vừa giận, liền hỏi:

-Tại sao ngươi lại cười?

Tào Tháo đáp:

-Các ông khóc cả ngày lẫn đêm thì Đổng Trác vẫn sống chứ không vì thế mà chết. Hiện Trác đang tin dùng tôi, ai có thanh dao nhỏ thật tốt, đưa tôi tôi sẽ tìm dịp hành thích hắn.

Nói rồi nhận dao thất bảo của Vương Doãn trao cho. Hôm sau đến Tiểu các hành thích Đổng Trác nhưng bại lộ, bị Đổng Trác phát lệnh truy nã rất gắt.

Tào Tháo tên chữ Mạnh Đức, tiểu tự là A Man là con của Tào Trung, chính ra là họ Hạ Hầu, nhưng vì làm con nuôi quan Trung Thường thị họ Tào nên theo họ Tào. A Man thông minh xảo quyệt từ nhỏ. Tánh ham chơi, tụ tập chúng bạn bị người chú mách lại với cha.Tào Tháo liền lập mưu làm cho cha hết tin lời chú. Một buổi sáng đang chơi gần người chú, Tháo giả vờ vấp té lăn ra bất tỉnh. Người chú vội đi báo với cha. Khi tới nơi thấy Tháo đang chơi vui vẻ. Tào Trung lấy làm lạ hỏi thì Tháo đáp:

-Có lẽ chú ghét con nên đặt điều ra, chứ có việc gì đâu!

Từ đấy người em mách gì, Tào Trung cũng không nghe.

*

Trương Tế kéo quân tới Nam Dương, bị trúng tên chết. Con là Truơng Tú thay cha cầm binh, dùng Giả Hủ làm mưu sĩ, liên kết với Kinh Châu Thứ sử Lưu Biểu, chuẩn bị đánh Trường An.

Tào Tháo liền sai Hạ Hầu Đôn làm tiên phong, tự mình dẫn 15 vạn quân đi đánh Trương Tú. Trương Tú nghe lời Giả Hủ xin hàng. Tào Tháo ưng thuận. Ngày kia Tào Tháo đang uống rượu, hỏi tả hữu xem có bọn kỷ nữ nào không. Cháu Tào Tháo là Tào A Dân liền nói nhỏ:

-Bên quán dịch có người nhan sắc tuyệt vời, đó là vợ nhỏ của Trương Tế, thứ mẫu của Trương Tú.

Tháo truyền quân đưa vào, quả nhiên vô cùng xinh đẹp. Tháo hỏi Châu Thị:

-Phu nhân có biết ta chăng?

Châu Thị đáp:

-Thừa Tướng oai danh bốn bể, thiếp nghe nói đã lâu.

Tào Tháo đắc ý cười lớn:

-Ta vì phu nhân mà cho Trương Tú hàng, chứ không thì cả họ Trương khốn đốn. Đêm nay mời phu nhân ở lại cho ta hàn huyên tâm sự.

Từ đó hai người mê mệt nhau. Lại nghe lời Châu Thị dời khỏi thành, ở tại trai quân để mọi người khỏi dị nghị. Trương Tú nghe nói giận lắm liền âm mưu bất ngờ tập kích vào trung quân. Tào Tháo suýt chết, bị Trương Tú đuổi theo, quân hao tướng mất phải rút về Hứa Đô.

*

Tào Tháo và anh em Lưu, Quan, Trương hợp binh đánh Lữ Bố nơi thành Hạ Bì. Trước đó trong trận Bộc Dương, Tào Tháo suýt chết về tay Trương Liêu, một tướng giỏi của Lữ Bố và bị hỏa công cháy hết râu tóc trong trận này.

Trong trận Hạ Bì, Tào Tháo dùng thủy công tháo nước ngập thành Hạ Bì, bắt sống được Lữ Bố lẫn Trương Liêu. Lữ Bố nài nỉ xin tha mạng nhưng vẫn bị giết, chỉ có Trương Liêu là khẳng khái chịu chém.

Tháo hỏi Trương Liêu:

-Ngươi là ai, sao có vẻ quen mặt?

Trương Liêu đáp:

-Ở trận Bộc Dương ngươi may mắn lắm mới thoát khỏi tay ta. Tiếc rằng ta chưa thiêu chết tên gian hùng như mi.

Tào Tháo nổi giận rút gươm toan chém, thì Lưu Bị hết lời can ngăn, Quan Công thì quỳ xuống nói:

-Truơng Liêu là một trang dũng tướng, ra trận ai vì chủ nấy. Xin Thừa tướng chớ giết.

Tào Tháo quăng gươm cười lớn:

-Ta biết Trương tướng quân là người trung nghĩa nên ta chỉ thử lòng đó thôi.

Nói rồi cởi áo của mình khoác cho Trương Liêu. Trương Liêu cảm kích chịu đầu hàng Tào Tháo, từ đó về sau đã cùng Tào Tháo xông tên, đục pháo nhiều trận và từng cứu sống họ Tào.

*

Sau trận Hạ Bì, Lưu Bị phải nhận chức Tả tướng quân Nghi thành Đình Hầu, tạm dung thân dưới quyền Tào Tháo. Lưu Bị sợ tai mắt Tào Tháo, hàng ngày ra vườn trồng rau cỏ để che giấu chí lớn. Ngày kia chợt được Tào Tháo mời đến uống rượu. Lưu Bị chột dạ nhưng vẫn phải tới ra mắt.

Tào Tháo cười, hỏi Lưu Bị:

-Ông ở nhà đã làm nên việc lớn chưa?

Lưu Bị chưa biết trả lời sao thì Tào Tháo đã nói:

-Làm vườn không phải là việc dễ. Ta nhớ lại chuyến đi đánh Trương Tú năm trước, quân sĩ thiếu nước uống, ta chỉ ra xa nói: sắp tới rừng me rồi đó nên quân sĩ quên khát. Nay tới mùa me nên mời ông tới uống rượu chơi.

Hai người đang uống rượu, chợt mây đen kéo tới mù mịt một góc trời. Quân sĩ reo hò: "Rồng lấy nước”. Tào Tháo và Lưu Bị ra lan can cùng xem. Tào Tháo nói:

-Rồng là một linh vật, khi ẩn khi hiện, lúc thì hô phong hoán vũ, lúc thì núp trong lùm mây, như bậc anh hùng tùy cơ ứng biến. Ông đã từng đi khắp đó đây, vậy điểm mặt anh hùng đã nhiều, xin kể lại cho nghe.

Lưu Bị nói:

-Viên Thuật ở đất Hoài Nam, binh nhiều lương đủ, đó là anh hùng chăng?

Tào Tháo đáp:

-Viên Thuật chỉ như nắm xương khô trong mả. Sớm tối ta sẽ bắt hắn!

Lưu Bị lại nói:

-Viên Thiệu ở Hà Bắc, bốn đời làm chức Tam Công có gọi là anh hùng được chăng?

Tào Tháo đáp:

-Viên Thiệu thế thì lớn mà mật thì nhỏ. Việc nhỏ thì tham, việc lớn thì tiếc thân, chẳng đáng mặt anh hùng.

Lưu Bị nói:

-Lưu Biểu giữ đất Kinh Châu, oai trấn chín quận thì thế nào?

Tào Tháo đáp:

-Hữu danh vô thực, sao được gọi là anh hùng?

Lưu Bị lại nói:

-Tôn Sách khí tiết can cường, hùng cứ Giang Đông, đó có phải là anh hùng?

Tào Tháo đáp:

-Tôn Sách nhờ oai của cha, cũng là hào kiệt nhưng chưa phải anh hùng.

Lưu Bị lại kể ra: Lưu Chương ở Ích Châu, Trương Tú, Trương Lỗ… Tào Tháo cười lớn, ngăn lại mà rằng:

-Đó chỉ là hạng thường tài, chẳng có ai đáng mặt anh hùng cả.

Nói rồi lại lấy tay chỉ Lưu Bị rồi lại chỉ vào mặt mình mà cười:

-Chỉ có Sứ quân và ta mới thật là anh hùng trong thiên hạ đó!

Lưu Bị nghe nói giật mình, đánh rơi đôi đũa đang cầm trong tay.

*

Sau khi thoát khỏi sự kềm chế của Tào Tháo, ba anh em Lưu, Quan, Trương chiếm lấy Từ Châu, Tiểu Bái, Hạ Bì; chia quân ra đóng làm thế ỷ giốc với nhau. Tào Tháo tự dẫn 20 vạn quân đi đánh.

Thua to, Lưu Bị đành sang đầu Viên Thiệu, Trương Phi chạy lên núi Mang Địch Sơn, Quan Công túng thế phải đem hai chị dâu là vợ Lưu Bị về đầu Tào Tháo. Chính tại đây, Quan Công được Tào Tháo tặng ngựa Xích thố đã chiếm được của Lữ Bố khi trước.

Viên Thiệu đem quân đánh Tào Tháo, có Lưu Bị đi theo. Tướng tiên phong là Nhan Lương chém một lúc hai tướng của Tào Tháo, đánh bại một tướng khác. Mưu sĩ của Tào Tháo là Trình Dục hiến kế:

-Nay là lúc dùng Quan Công. Cho y ra đánh với Nhan Lương, nếu y chém Nhan Lương, Viên Thiệu sẽ nghi ngờ mà giết Lưu Bị. Lưu Bị chết, Quan Công ắt sẽ theo ta suốt đời.

Tào Tháo nghe nói vỗ tay, cười dài, khen là diệu kế. Rồi thỉnh Quan Công ra trận. Quan Công chém Nhan Lương khiến Lưu Bị suýt bị Viên Thiệu giết.

*

Tào Tháo đem 83 vạn binh thủy bộ xuống Giang Nam, quyết diệt Tôn Quyền, thế rất mạnh, cả Giang Nam đều rúng động. Tào Tháo lầm kế của Bàng Thống, cho kết các chiến thuyền lại với nhau thành thủy trại.

Đếm ấy trăng sáng, Tào Tháo sai quân đặt tiệc yến ẩm cùng các tướng. Tào Tháo chỉ về phương Nam nói với các tướng:

-Lưu Bị, Tôn Quyền dại dột chẳng thuận lòng trời. Ta năm nay đã năm mươi bốn tuổi, lấy xong Giang Đông là mãn nguyện một đời. Ta biết Kiều Công có hai con gái là trang khuynh quốc khuynh thành song Tôn Sách, Châu Du lấy hết. Nay mai chiếm được Giang Đông, thỉnh Nhị Kiều về Đồng Tước đài an hưởng tuổi già thì vui xiết bao!

Nói xong hứng chí cười vang. Lại nghe chim thấy trăng sáng nên kêu, bèn tức cảnh sinh tình làm thơ ngâm lên cười vui vẻ.

Chẳng bao lâu, Đô Đốc Đông Ngô là Châu Du lợi dụng gió đông dùng hỏa công đốt hết chiến thuyền và thủy trại của Tào Tháo. Đại bại, Tào Tháo chạy về phía Di Lăng, đến một ngả ba liền hỏi tướng sĩ:

-Đây là nơi nào?

Quân sĩ đáp:

-Đường này phía Tây đi Ô Lâm, phía Đông đi Nghị Đô.

Tào Tháo nghe qua bỗng cười lên sằng sặc, nói rằng:

-Châu Du, Khổng Minh ít trí, chứ nếu một đạo quân mai phục tại đây thì chúng ta nguy mất!

Vừa dứt lời thì tiếng chiêng vang dậy, có tướng của Lưu Bị là Triệu Tử Long dẫn quân xông ra. Tào Tháo được các tướng vất vả bảo vệ chạy trốn. Đến khi trời sáng thì chạy đến Hồ Lô khẩu, quân lính theo còn lại thưa thớt, mỏi mệt, Tào Tháo liền cho quân nghỉ ngơi. Tào Tháo ngồi dưới gốc cây bỗng cất tiếng cười dài. Chư tướng liền hỏi:

-Lúc nãy Thừa tướng cười thì có Triệu Tử Long đón đánh, bây giờ không hiểu Thừa tướng cười là có ý gì?

Tào Tháo đáp:

-Nếu ta là Khổng Minh, Châu Du, cho một đạo quân phục ở đây thì không đánh cũng thắng.

Vừa dứt lời thì Trương Phi kéo đến. Bên Tào Tháo lại một phen chạy trối chết! Đang chạy thì quân đến báo:

-Trước mặt có hai đường, đường lớn thì đi xa mấy mươi dậm, đường nhỏ là Huê Dung đạo, rất khó đi lại có khói lên.

Tào Tháo nói:

-Binh pháp hư hư, thực thực. Khổng Minh đốt lửa Huê Dung đạo rồi phục binh nơi đường lớn, ta cứ đi ngã Huê Dung.

Ai cũng khen là cao kiến. Đi được vài dậm, Tào Tháo lại cất tiếng cười. Chư tướng đều thất kinh. Tào Tháo nói:

-Khổng Minh, Châu Du mà phục một đạo quân tại đây thì bọn ta cỉ có cách xuống ngựa quy hàng.

Vừa dứt tiếng thì bỗng pháo nổ, một tướng mặt đỏ râu dài cởi ngựa Xích Thố, cầm Thanh Long đao xông ra chặn đường. Ai nấy rụng rời. Tào Tháo hối quân xuống ngựa, năn nỉ xin tha mạng.

*

Năm Kiến An thứ 15, Tào Tháo khánh thành Đồng Tước đài, năm Kiến An thứ 17 lại kéo quân đánh Giang Đông lần nữa. Trận đầu bại binh Tào Tháo buồn bực, cả ngày xem binh thư. Ngày kia đang thiu thiu ngủ thì chiêm bao thấy mặt trời sa xuống trại quân trên núi. Tỉnh dậy vừa đúng giờ ngọ, liền dẫn mấy chục tên quân lên chỗ mặt trời sa xuống trong giấc chiêm bao liền gặp Tôn Quyền, chúa Giang Đông.

Tôn Quyền nhận ra Tào Tháo liền lấy roi trỏ vào mặt, nói lớn:

-Thừa tướng tọa hưởng Trung nguyên, phú quý tột bực, sao lại còn muốn cướp đất Giang Đông của ta?

Tào Tháo đáp:

-Ngươi chỉ là phận thần tử, mà ta thì vâng mạng vua đánh ngươi đây.

Tôn Quyền cười lớn:

-Khắp thiên hạ ai cũng biết ngươi là kẻ hiếp vua. Ta đánh ngươi là để khuôn phò xã tắc vậy.

Hai bên đánh nhau, Tào Tháo phải chạy gấp về trại, lòng buồn bực. Bỗng có quân vào dâng thư Tôn Quyền gửi tới, trong thư viết:

"… Thừa tướng với ta, cùng là quan nhà Hán, sao lại khuấy động đao binh. Xin Thừa tướng hãy lui về, đất ai nấy giữ, chớ để trận Xích Bích xảy ra lần nữa…”.

Lại thấy Tôn Quyền viết cuối thư hai câu:

"Ông mà chưa chết,

Lòng ta chưa yên”.

Tào Tháo đọc xong cả cười. Lấy làm đắc ý nói rằng:

-Tôn Quyền hiểu rõ ta lắm!

Rồi hạ lệnh lui binh.

*

Chúa Đông Ngô là Tôn Quyền, theo kế Lữ Mông, chiếm được đất Kinh Châu đang do Quan Công trấn thủ; lại bắt được Quan Công đem giết. Mưu sĩ là Trương Chiêu bàn:

-Ta giết Quan Vân Trường, thế nào Lưu Bị cũng kéo đại binh báo thù, Giang Đông tất không yên ổn. Phải đem đầu của Quan Công dâng cho Tào Tháo để cho Lưu Bị hiểu lầm, khởi binh đánh Tào. Như vậy Đông Ngô ta mới thoát nạn.

Tôn Quyền nghe theo, đem đầu Quan Công dâng cho Tào Tháo. Tư Mã Ý thưa:

-Đó là kế của Đông Ngô gieo họa cho ta, muốn Lưu Bị khởi quân đánh ta báo thù. Đại vương nên làm thân người bằng cây hương mộc tẩm liệm tử tế. Lưu Bị sẽ để ta yên.

Tào Tháo nghe theo. Khi đến trước thủ cấp Quan Công, Tào Tháo cười lớn, nói đùa:

-Vân Trường vẫn mạnh giỏi đấy chứ?

Bỗng đầu Quan Công trợn tròn mắt, tóc râu dựng lên. Tào Tháo thất kinh té nhào. Từ đấy trong lòng sợ sệt, ăn ngủ không yên, không bao lâu thì mất.

Tào Tháo là một kỳ nhân của thời Tam Quốc. Những cái cười của họ Tào đã được La Quán Trung tiểu thuyết hóa và đưa vào Tam Quốc Chí nhằm làm nổi bật cá tính của họ Tào.

Trước sự chuyên quyền của Đổng Trác, các quan lớn nhỏ chẳng biết làm gì hơn là khóc lóc với nhau. Trong lúc đó Tào Tháo lại cười thì có khác gì cười vào mặt các quan. Cái cười ấy chứa đựng tính thực tế, dám nghĩ, dám hành động của Tào Tháo. Đúng như Tào Tháo nói, có khóc cả ngày Đổng Trác cũng không chết. Việc ám sát Đổng Trác tuy không thành nhưng đã chứng tỏ Tào Tháo là kẻ quyết tâm, gan dạ.

Cái cười của Tào Tháo khi thu phục Trương Liêu là cái cười của kẻ biết kềm chế sự nóng giận của mình để lấy lòng một viên tướng tài, mặc dù ngay trước đó, viên tướng địch đã mắng mình. Cái cười đó chứng tỏ Tào Tháo biết cách thu phục nhân tâm và đã được trả giá xứng đáng. Trương Liêu chính là cái gạch nối giữa Tào Tháo và Quan Công sau này, hết sức phục vụ Tào Tháo và đã góp phần làm cho Quan Công tha Tào ở Huê Dung đạo khi Quan Công nhìn ra bạn cũ Trương Liêu cũng tả tơi xơ xác trong đoàn bại binh sau trận Xích Bích.

Cái cười khi gặp Châu Thị vợ Trương Tế thì là cái cười của một người đàn ông háo sắc bình thường trong khi đi đánh giặc thiếu thốn một bóng hồng, chẳng có gì là lạ.

Cái cười của Tào Tháo khi luận anh hùng với Lưu Huyền Đức trong bữa tiệc "thanh mai” là cái cười của một kẻ sáng suốt, biết người, biết ta; nhìn biết ai là kẻ anh hùng dầu kẻ ấy chưa gặp thời vùng dậy. Tuy nhiên cái cười ấy hết sức đáng sợ, bởi vì được cười bởi một con người đáng sợ. Bằng cớ khi nghe Tào Tháo cười: "Chỉ có Lưu sứ quân và ta mới là kẻ anh hùng” thì một kẻ anh hùng như Lưu Huyền Đức đã phải giật mình rơi đũa. Bởi vì nếu để Tào Tháo biết mình là kẻ anh hùng đang nuôi mộng lớn thì thật là vô cùng nguy hiểm, nhất là mình đang ở trong cảnh cá chậu chim lồng như Lưu Bị.

Cái cười khi Tào Tháo để Quan Công ra đánh với Nhan Lương, tiên phong của Viên Thiệu là một cái cười hiểm độc. Nhờ Quan Công giết Nhan Lương tức là nhờ tay Viên Thiệu giết Lưu Bị, cũng tức là dùng tay Quan Công gián tiếp giết anh kết nghĩa, giết người chủ tướng Lưu Bị, thanh toán dùm họ Tào một tay đối thủ đáng gờm.

Cái cười của họ Tào trong tiệc rượu trên sông Trường Giang trước trận Xích Bích là cái cười sảng khoái của họ Tào trước giấc mộng bá chủ sắp thành, mơ màng tới lúc công thành danh toại. Còn những cái cười của họ Tào trong lúc đang trên đường rút lui sau trận hỏa công Xích Bích, các lần cười trước khi gặp phục binh của Triệu Vân, Trương Phi, Quan Công có lẽ do tác giả La Quán Trung đặt vào miệng họ Tào với dụng ý làm tăng tài điều binh khiển tướng nhìn xa trông rộng của Khổng Minh mà thôi. Khi nhận được thư Tôn Quyền có hai câu: "Ông mà chưa chết, lòng ta chưa yên”, Tào Tháo là kẻ xem Tôn Quyền là một nhân tài, tuy chưa xem Tôn Quyền là kẻ anh hùng như Lưu Bị nhưng khi Tào Tháo nói với các quan nhận xét của mình về họ Tôn: "Có con mà như Tôn Quyền kia thì nên có, chứ con như con Lưu Biểu thì khác gì con heo, con chó” cũng đủ thấy họ Tào trọng thị họ Tôn đến mức nào. Nên khi được Tôn Quyền xem mình là đối thủ số một thì họ Tào đắc ý là phải. Chấp nhận sự bá chủ của họ Tôn ở Giang Đông và rút quân về.

Cái cười cuối cùng của Ngụy Vương Tào Tháo trong Tam Quốc Chí là cái cười đùa với thủ cấp Quan Công. Tào Tháo sinh thời suốt đời chinh chiến vẫn xem Quan Công là đệ nhất dũng tướng đương thời. Cả hai người lại có chút vương mắc về ân nghĩa. Quan Công cảm ân nghĩa họ Tào hậu đãi mình, tam nhật tiểu yến, thất nhật đại yến; thuợng mã đề ngân, hạ mã đề kim, lại tặng ngựa Xích Thố, khi Quan Công bỏ ra đi lại đuổi theo tặng áo. Tuy là giả dối để mua lòng, song không thể không lưu chút tình cảm với Quan Công vốn là người trọng nghĩa; nên mới có việc tha Tào nơi Huê Dung đạo.

Khi Quan Công chết, Tào Tháo cả mừng nói: "Vân Trường đã chết, ta còn lo gì nữa!”, và trong lúc cao hứng đã buông ra tiếng cười và câu nói đùa không phải lúc ấy.

Lưu Bị hay khóc, Tào Tháo hay cười. Cái nào tốt hơn?
 
Trước
Đầu trang
Sau
Bình luận
  10 Mãnh tướng giỏi thời Tam Quốc
  20 Mỹ Nhân Đẹp Nhất Trung Hoa Cổ Đại
  7 cách nhìn người của Gia Cát Khổng Minh
  Ai bắt Điêu Thuyền 'đẻ' trước 1.000 năm?
  Ai mới là Thục Hán đệ nhất quân sư, tài vượt Khổng Minh?
  Ai mới là đạo diễn vụ Tào Tháo đòi cướp vợ Chu Du?
  Ai đứng đầu Ngũ hổ tướng trong Tam Quốc diễn nghĩa?
  Ba lần đến lều tranh
  Bất ngờ với câu phán của Tào Tháo sau chiến bại Xích Bích
  Bí ẩn mộ phần danh tướng thời Tam Quốc
  Bí ẩn những lời “sấm truyền” của Gia Cát Lượng
  Bí ẩn phong thủy quanh cái chết của Gia Cát Lượng
  Các anh hùng của Triều đình nhà Ngô
  Các truyền thuyết về nàng Sái Văn Cơ
  Câu chuyện luân hồi: Hồi ức “rượu ấm trảm Hoa Hùng”
  Các nhân vật Tam Quốc dưới nét vẽ của hậu thế
  Chân dung một số anh hùng thời Tam Quốc
  Chân Thị
  Chỉ ở phương diện sắc và tình, người ta mới thấy một con người hoàn toàn khác với sử sách lẫn tiểu thuyết của Lưu Bị.
  Chu Du
  Chuyện hoàng đế hoạn quan duy nhất Trung Quốc
  Chuyện đời tư ít người biết của gian hùng Lưu Bị
  Con cháu Quan Công, Mã Siêu
  Cuộc đời của Mã Siêu
  Cuộc Đời Của Triệu Vân/ Triệu Tử Long
  Cuộc đời nhà tiên tri nổi tiếng nhất Trung Hoa Gia Cát Lượng
  Cuộc đời Trương Phi
  Danh sách nhân vật hư cấu trong Tam quốc diễn nghĩa
  Dương Hựu
  Gia Cát Lượng
  Giải mã 7 cách chọn người của Gia Cát Lượng
  Giải mã chiến lược thông minh nhất cuộc đời Tào Tháo
  Giải mã những lời “sấm truyền” của Khổng Minh Gia Cát Lượng
  Giải mật câu nói của Tào Tháo khiến Lưu Bị buông bát, rơi đũa
  Giải mật câu nói gây tranh cãi suốt 2.000 năm của Lưu Bị
  Gian hùng cũng có tri ân!
  Hé lộ nguồn gốc thực sự của gia tộc Tào Tháo
  Hoàng Cái
  Hoàng Nguyệt Anh
  Hoàng Phủ Tung
  Hoàng Trung
  Hứa Chử
  Kế giữ nước khôn ngoan của con trai Lưu Bị
  Kết cục bi thảm của danh tướng kế thừa Khổng Minh
  Khám phá lăng mộ Tào Tháo
  Khổng Minh có biết Lưu Bị không tin mình?
  Khổng Minh Gia Cát Lượng đại truyện - 001
  Khổng Minh Gia Cát Lượng đại truyện - 002
  Khổng Minh Gia Cát Lượng đại truyện - 003
  Khổng Minh Gia Cát Lượng đại truyện - 004
  Khổng Minh Gia Cát Lượng đại truyện - 005
  Khổng Minh Gia Cát Lượng đại truyện - 006
  Khổng Minh Gia Cát Lượng đại truyện - 007
  Khổng Minh Gia Cát Lượng đại truyện - 008
  Khổng Minh Gia Cát Lượng đại truyện - 009
  Khổng Minh Gia Cát Lượng đại truyện - 010
  Khổng Minh Gia Cát Lượng đại truyện - 011
  Khổng Minh Gia Cát Lượng đại truyện - 012
  Khổng Minh Gia Cát Lượng đại truyện - 013
  Khổng Minh Gia Cát Lượng đại truyện - 014
  Khổng Minh Gia Cát Lượng đại truyện - 015
  Khổng Minh Gia Cát Lượng đại truyện - 016
  Khổng Minh Gia Cát Lượng đại truyện - 017
  Khổng Minh Gia Cát Lượng đại truyện - 018
  Khổng Minh Gia Cát Lượng đại truyện - 019
  Khổng Minh Gia Cát Lượng đại truyện - 020
  Khổng Minh Gia Cát Lượng đại truyện - 021
  Khổng Minh Gia Cát Lượng đại truyện - 022
  Khổng Minh Gia Cát Lượng đại truyện - 023
  Khổng Minh Gia Cát Lượng đại truyện - 024
  Khổng Minh Gia Cát Lượng đại truyện - 025
  Khổng Minh Gia Cát Lượng đại truyện - 026
  Khổng Minh Gia Cát Lượng đại truyện - 027
  Khổng Minh Gia Cát Lượng đại truyện - 028
  Khổng Minh Gia Cát Lượng đại truyện - 029
  Khổng Minh Gia Cát Lượng đại truyện - 030
  Khổng Minh Gia Cát Lượng đại truyện - 031
  Khổng Minh Gia Cát Lượng đại truyện - 032
  Khổng Minh Gia Cát Lượng đại truyện - 033
  Khổng Minh Gia Cát Lượng đại truyện - 034
  Khổng Minh Gia Cát Lượng đại truyện - 035
  Khổng Minh Gia Cát Lượng đại truyện - 036
  Khổng Minh Gia Cát Lượng đại truyện - 037
  Khổng Minh Gia Cát Lượng đại truyện - 038
  Khổng Minh Gia Cát Lượng đại truyện - 039
  Khổng Minh Gia Cát Lượng đại truyện - 040
  Khổng Minh Gia Cát Lượng đại truyện - 041
  Khổng Minh vì sao trọng dụng Trương Phi mà xa rời Quan Vũ?
  Kỳ nhân 17 tuổi khiến Tào Tháo sợ hơn Lưu Bị, Tôn Quyền là ai?
  Lã Bố
  Lã Bố - Võ tướng số 1 của thời Tam Quốc
  Lã Mông
  Lăng mộ Tào Tháo, ba thực bảy hư
  Lữ Bố: Gia nô 3 họ hay là Tam Quốc chiến thần?
  LUẬN ANH HÙNG TÀO THÁO - 1 - Làm năng thần hay gian hùng
  LUẬN ANH HÙNG TÀO THÁO - 2 - Thiên tài và xuẩn tài
  LUẬN ANH HÙNG TÀO THÁO - 3 - Khoan dung và báo thù
  LUẬN ANH HÙNG TÀO THÁO - 4 - Mấy bản án mưu sát
  LUẬN ANH HÙNG TÀO THÁO - 5 - Vô tình chưa hẳn là hào kiệt thực
  LUẬN ANH HÙNG TÀO THÁO - 6 - Gian hùng đáng yêu
  Luận bàn Tam Quốc - Mao Tôn Cương
  Luận bàn về Khổng Minh
  Luận về nhân vật Quan Công của truyện Tam Quốc Chí
  Lực lượng tinh nhuệ giúp Tào Ngụy đuổi Lưu Bị, phá Mã Siêu
  Lưu Bị
  Lưu Bị ham sống sợ chết như thế nào?
  Lưu Phong
  Lưu Thiện
  Lý giải mới về nguyên nhân cái chết của Lã Bố
  Lý Nghiêm
  Mã Siêu
  Mê gái, cha con Tào Tháo tranh đoạt mỹ nhân
  Mộ phần các anh hùng Tam Quốc bây giờ ra sao?
  Mối quan hệ thực giữa Lưu Bị và Gia Cát Lượng
  Một số ý kiến sau khi xem 'Tam quốc chí - Đâu là sự thật?'
  Mỹ nhân Điêu Thuyền rốt cuộc là ai?
  Năm sinh & Năm mất của một số nhân vật thời kỳ Tam Quốc
  Nàng dâu tuyệt sắc của Tào Tháo và số phận bi thảm
  Nghệ thuật quản lý của người xưa nhìn từ Tam Quốc Diễn Nghĩa
  Nghệ thuật xây dựng Cốt truyện của Tam Quốc chí diễn nghĩa
  Nghệ thuật xây dựng tính cách nhân vật của Tam Quốc chí diễn nghĩa
  Ngũ Hổ Tướng
  Người thuyết phục được Tôn Quyền chống Tào là Lỗ Túc, chẳng phải Gia Cát Lượng
  Người tình bí mật của Quan Công
  Người tình của Quan Vũ là ai?
  Người đàn bà khiến Tào Tháo say mê, day dứt đến lúc chết
  Ngụy Diên (Ngụy Văn Trường)
  Ngụy Diên có thực là kẻ phản chủ?
  Nguyên nhân con trai Lưu Bị giả làm kẻ ngốc nghếch
  Nhân vật đứng sau chiến lược thông minh nhất của Tào Tháo là ai?
  Những con ngựa nổi tiếng trong sử sách Trung Quốc
  Những người khiến Tào Tháo phải rơi lệ
  Những phát hiện khoa học kỳ lạ về Khổng Minh
  Những quân sư tài ba của thời kỳ Tam Quốc
  Những điều "bá đạo" được rút ra từ Tam Quốc Chí
  Nỗi oan dậy đất của Chu Du trước Gia Cát Lượng
  Ôn tửu trảm Hoa Hùng có thật là công lao Quan Vũ?
  Ông già Lưu Bị có gì khiến Tôn Quyền chịu gả em gái mỹ nhân?
  Phiếm luận về Tào Tháo
  Quách hậu
  Quái chiêu phòng the của các hoàng đế
  Quan Vũ
  Quan Vũ 2
  Quan Vũ chưa từng được cầm Thanh Long Yển Nguyệt đao?
  Quan Vũ rời Tào – Làm sao chinh phục được người tài?
  QUÁCH GIA - 1 - Một mưu lược gia không bao giờ tính toán sai
  QUÁCH GIA - 2 - Hiến kế quét Trung Nguyên
  QUÁCH GIA - 3 - Bàn về mười điều thắng.
  QUÁCH GIA - 4 - Dự đoán về Tôn Sách
  QUÁCH GIA - 5 - Dùng trí đánh bại họ Viên
  QUÁCH GIA - 6 - Tuổi trẻ chết sớm
  Rùng mình chuyện kiểm tra trinh tiết mỹ nữ
  Sắp khai quật mộ Lưu Bị
  Sở hữu Ngọa Long - Phượng Sồ, sao Lưu Bị vẫn tuột tay thiên hạ?
  Sự thật khôi hài về chuyện kết nghĩa vườn đào trong Tam quốc
  Sự thật lịch sử về thời Tam Quốc!
  Sự thực về võ công của Ngụy Vương Tào Tháo
  Tam Quốc chí diễn nghĩa được dịch sang tiếng Việt như thế nào?
  Tam Quốc Diễn Nghĩa
  Tam Quốc mưu thần: Quách Gia tài cao vượt Gia Cát Lượng?
  Tào Ngụy đệ nhất danh tướng khiến Tôn Quyền khóc hận là ai?
  Tào Tháo
  Tào Tháo - 01. Làm năng thần hay gian hùng
  Tào Tháo - 02. Thiên tài và xuẩn tài
  Tào Tháo - 03. Khoan dung và báo thù
  Tào Tháo - 04. Mấy bản án mưu sát
  Tào Tháo - 05. Vô tình chưa hẳn là hào kiệt thực
  Tào Tháo - 06. Gian hùng đáng yêu
  Tào Tháo - Người đầu tiên chú giải 'Binh pháp Tôn Tử'
  Tào Tháo bị cắt đầu sau khi chôn!
  Tào Tháo thèm kỹ nữ
  Tào Tháo: 'Cả đời gian trá, khi chết mới lộ chân tướng'?
  Tào Tháo: 'Diêm Vương sống cùng Bồ Tát'
  Tào Tháo: Chớp thời cơ nên vớ bẫm
  Tào Tháo: Dùng kế 'đểu' để cướp cô dâu trong ngày cưới
  Tên tiếng Anh của các nhân vật & địa danh thời Tam Quốc
  Thanh Long Yển Nguyệt Đao
  Thông tin thêm về tứ đại mỹ nhân Trung Quốc
  Thuật dùng người của Gia Cát Lượng
  Thuật phòng the lạ lùng của Tào Tháo
  Tính cách và bi kịch của Ngụy Diên
  Tôn Quyền là hung thủ giấu mặt vụ ám sát Tiểu Bá Vương Tôn Sách?
  Tôn Thượng Hương
  Top 10 mỹ nhân trong Tam Quốc Diễn Nghĩa
  Trận Di Lăng
  Trang phục nhà binh thời Tam Quốc
  Tranh cãi nảy lửa quanh mộ Tào Tháo
  Trận chiến Quan Độ
  Trận lửa thiêu Xích Bích
  Trận Xích Bích
  Triệu Vân
  Trương phi
  Trương Phi vị mãnh tướng đa tài
  Trương Xuân Hoa
  Truyền nhân Khổng Minh, Chu Du
  Tư Mã Viêm
  Tư Mã Ý & Gia Cát Lượng
  Tư Mã Ý chiếm ngôi Ngụy
  Vì sao Gia Cát Lượng chỉ chọn Lưu Bị mà không phải Tào Tháo?
  Vì sao mộng nhất thống Trung Nguyên của Tào Tháo thất bại?
  Vì sao mỹ nhân xưa thường mang gối khi ngoại tình?
  Vì sao Triệu Vân bị dìm trên quan trường Thục Hán?
  Viên Thiệu vô dũng hay Tào Tháo quá túc mưu?
  Viên Thuật
  Vũ Tài Lục - 00. Nói chuyện Tam Quốc
  Vũ Tài Lục - 01. Những việc đi trước Tam Quốc
  Vũ Tài Lục - 02. Những giai đoạn chủ yếu của Tam Quốc
  Vũ Tài Lục - 03. Mầm loạn
  Vũ Tài Lục - 04. Phần tử trí thức
  Vũ Tài Lục - 05. Quá trình tiêu, trưởng của các lực lượng
  Vũ Tài Lục - 06. Chiến tranh Viên Tào
  Vũ Tài Lục - 07. Trận Xích Bích
  Vũ Tài Lục - 08. Cục diện chính trị Ích Châu và Kinh Châu
  Vũ Tài Lục - 09. Luận về Tào Tháo
  Vũ Tài Lục - 10. Luận về Gia Cát Lượng
  Vũ Tài Lục - 11. Tào Thực
  Vũ Tài Lục - 12. Tư Mã Ý chiếm ngôi Ngụy
  Vũ Tài Lục - 13. Khương Duy, Đặng Ngải và Chung Hội
  Vũ Tài Lục - 14. Tiều Chu và phần tử trí thức cuối Tam Quốc
  Vũ Tài Lục - 15. Tổng luận
  Xét người
  Đại Kiều & Tiểu Kiều
  Đệ nhất danh tác: Tam Quốc Chí Diễn Nghĩa
  Đệ nhất mỹ nhân Trung Hoa chết thế nào?
  Đi tìm hậu duệ Ngụy, Thục, Ngô
  Đi Tìm Khổng Minh Thật Trong Tam Quốc Diễn Nghĩa
  Điêu Thuyền
  Điêu Thuyền - Nghi án và truyền thuyết
  Điêu Thuyền là giai nhân không có thật?
  Đọc hiểu đoạn trích Tào Tháo uống rượu luận anh hùng
  Đội đặc vụ tàn ác của Tào Tháo
 
BÌNH LUẬN BÀI NÀY
 
  Tên người bình luận ( * )
  Email
  Tiêu đề bình luận ( * )
Nội dung bình luận chi tiết ( * )    
 
 
Gửi đi
 
Soạn lại