Hãy Tự Hỏi, ’Một Năm Nữa Việc Này Còn Quan Trọng Không?’
Gần như mỗi ngày tôi đều chơi một trò chơi với chính tôi mà tôi gọi nó là ’méo mó thời gian’. Tôi chế ra môn chơi này để trả lời sự tin tưởng sai lầm, trước sau như một của tôi rằng điều gì tôi lo lắng cũng thật sự quan trọng.
Muốn chơi trò chơi ’méo mó thời gian’, toàn bộ việc bạn phải làm là tưởng tượng rằng bất luận tình huống nào bạn đang đương đầu đều không xảy ra ngay bây giờ mà một năm nữa mới xảy ra. Kế đó chỉ cần tự hỏi, ’Tình hình này có thật sự quan trọng như tôi đang làm cho nó quan trọng không?’. Có thể lâu lắm mới có chuyện như vậy — chứ đại đa số trường hợp thì dứt khoát là không.
Dù đó là một cuộc cãi vã với chồng hay vợ, với con cái, hay với người chủ của bạn, một lỗi lầm, một cơ hội bị mất, một cái ví đựng tiền thất lạc, một sự từ khước liên hệ đến việc làm, hay cổ chân bong gân, thì có thể một năm nữa bạn sẽ không quan tâm đến. Nó sẽ trở thành một chi tiết không hệ trọng nữa trong cuộc đời bạn. Trong lúc trò chơi giản dị này sẽ không giải quyết toàn bộ những vấn đề của bạn, thì nó lại có thể cho bạn một cái nhìn sâu sắc cần thiết. Tôi bắt gặp bản thân tôi đang cười mĩa những chuyện mà trước đây tôi thường cho là quá ư nghiêm trọng. Giờ đây, thay vì dốc hết sức lực vào cái cảm giác giận hờn và bù đầu, thì trái lại tôi có thể dùng nó vào việc bỏ thời giờ sống với vợ và các con của tôi hay vào việc để tâm suy nghĩ sáng tạo.