Bí quyết sống yên tâm – 18. Chấp Nhận Sự Thật: Đời Là Bất Công
Chấp Nhận Sự Thật: Đời Là Bất Công
Một người bạn của tôi khi phản ứng lại một cuộc đàm thoại chúng tôi đang tiến hành nói về những bất công của cuộc đời, đã hỏi tôi câu này: ’Ai đã nói đời sẽ công bình, hay đời phải công bình?’. Câu hỏi của chị ấy là một câu hỏi hay. Nó nhắc tôi nhớ đến một điều tôi được dạy khi còn nhỏ: Đời là bất công. Đó là một điều sai, nhưng nó lại hoàn toàn thật. Mĩa mai thay, công nhận sự thật không nói quá đáng này có thể là một sự am hiểu rất phóng khoáng.
Một trong những lỗi lầm nhiều người trong chúng ta mắc phải là chúng ta thấy tội nghiệp cho chúng ta, hay cho người khác, khi nghĩ rằng đời nên công bằng, hay một ngày kia sẽ công bằng. Hiện tại và tương lai cũng đều không công bằng. Khi chúng ta phạm sai lầm này, chúng ta thường để mất nhiều thời gian sống buông thả và/hoặc than trách đời sao bạc bẽo. Chúng ta thấy tội nghiệp người khác, khi bàn bạc những bất công trong cuộc sống. ’Thật bất công’ chúng ta than phiền mà không hiểu rằng có lẽ đời chưa bao giờ phải công bằng.
Một trong những điều tốt về việc chấp nhận sự thật đời là bất công là nó giúp chúng ta tránh cái cảm giác tội nghiệp cho chính mình bằng cách khuyến khích chúng ta cố gắng bằng lòng với cái mình có. Chúng ta biết không phải ’công việc của đời’ là làm cho mọi cái đều toàn hảo, chính là thách thức của riêng chúng ta. Chấp nhận sự thật này cũng giúp chúng ta tránh được cảm giác tội nghiệp cho người khác bởi vì chúng ta được nhắc nhở rằng mỗi người được chia một tay bài khác nhau, và mỗi người có những thuận lợi và không thuận lợi duy nhất. Sự am hiểu này đã giúp tôi đối phó với những vấn đề nuôi nấng hai đứa con, với những quyết định khó khăn tôi thực hiện liên quan đến ai phải giúp và ai không thể giúp, cũng như đối phó với những phấn đấu của chính bản thân trong những lúc tôi cảm thấy bị gạt gẫm hay bị đối xử bất công. Nó gần như luôn luôn thức tỉnh tôi trước sự thật và đưa tôi trở lại đúng lối.
Sự thật đời là bất công không có nghĩa chúng ta không nên làm mọi việc trong khả năng của chúng ta nhằm cải tiến đời sống của chính chúng ta hay của thế giới nói chung. Trái lại, nó gợi ý chúng ta nên làm. Khi chúng ta không công nhận hay thú nhận rằng đời là bất công, chúng ta có khuynh hướng thương hại người khác và thương hại chính chúng ta. Sự thương hại, dĩ nhiên, là một tình cảm tự chuốt lấy thất bại, nó không giúp gì cho ai hết, ngoại trừ nó làm cho mọi người có cảm giác tệ hại hơn cái cảm giác họ đã có. Tuy nhiên, khi chúng ta có công nhận đời là bất công thì chúng ta thấy thương xót người khác và chính chúng ta. Và sự thương xót là một tình cảm chân thật nó chuyển giao lòng tốt đến mọi người nó tiếp xúc. Lần sau khi bạn nhận ra mình đang suy nghĩ về những bất công của thế gian này, hãy cố nhắc mình nhớ đến sự thật rất cơ bản này. Bạn có thể ngạc nhiên khi thấy nó có thể đẩy bạn ra khỏi việc than thân trách phận và đưa bạn vào chỗ hành động giúp đỡ.