Hãy Bỏ Ý Nghĩ "Nhiều Hơn Thì Tốt Hơn"
Chúng ta đang sống trong nền văn minh thịnh vượng nhất mà thế giới chưa từng thấy. Theo các ước tính mặc dù nước Mỹ chúng ta chỉ có 6 phần trăm tổng số dân trên thế giới, chúng ta sử dụng gần phân nửa số tài nguyên thiên nhiên. Dường như đối với tôi nếu nhiều hơn thực sự là tốt hơn, thì chúng ta sẽ sống trong nền văn minh mãn nguyện nhất, sung sướng nhất của mọi thời đại. Nhưng không phải vậy và cũng không gần như vậy. Trên thực tế, chúng ta đang sống trong một trong những nền văn minh được ghi nhận là bất mãn nhất.
Không phải có nhiều của cải vật chất là xấu, sai, hay có hại về nội dung lẫn hình thức, mà sự khao khát có nhiều, nhiều hơn và thật nhiều mới là điều không thể nào thoả mãn. Khi nào bạn còn nghĩ rằng nhiều hơn thì tốt hơn, bạn sẽ chẳng bao giờ bằng lòng cả.
Ngay khi chúng ta có được một cái gì, hay đạt được một điều gì, phần đông chúng ta lại tiếp tục tìm kiếm cái khác nữa — ngay tức khắc. Hành động này dập tắt lòng biết ơn của chúng ta đối với cuộc đời và đối với những phước lành chúng ta được ban cho. Chẳng hạn như tôi quen một người, anh ấy mua một ngôi nhà tuyệt đẹp ở một khu vực xinh xắn. Anh ta chỉ sung sướng đến ngày hôm sau lúc dọn vào nhà. Sau đó anh không còn thích nữa. Lập tức anh ước ao phải chi anh đã mua một cái nhà rộng lớn hơn, xinh đẹp hơn. Sự suy nghĩ "nhiều hơn thì tốt hơn" của anh không cho phép anh thưởng thức ngôi nhà mới của anh, dù là một ngày. Đáng tiếc, anh không phải là người duy nhất. Tuy mức độ có khác nhau, nhưng chúng ta ai cũng như thế đó. Chuyện này dẫn đến chỗ là khi Đức Đạt Lai Lạt Ma được giải thưởng Nô-Ben Hòa Bình năm 1989, một trong những câu hỏi đầu tiên một phóng viên hỏi ngài là "Ngài muốn điều gì kế tiếp?" Dường như dù chúng ta làm điều gì — mua một căn nhà hay một chiếc ô-tô, ăn một bữa cơm, tìm một người hợp tác, sắm quần áo, ngay cả đạt được một vinh dự cao quí — điều đó cũng không bao giờ đủ.
Nghệ thuật để vượt qua khuynh hướng ngấm ngầm này là tự tin rằng nhiều hơn không phải là tốt hơn và vấn đề không nằm ở chỗ những gì bạn không có, mà ở chỗ bạn muốn có nhiều hơn nữa. Học tính biết bằng lòng không có nghĩa là bạn không thể, không, hoặc không bao giờ nên có ý muốn có nhiều hơn những gì đã có, mà có nghĩa là hạnh phúc của bạn không lệ thuộc vào lòng ham muốn. Bạn có thể tập cảm thấy sung sướng với những gì bạn có bằng cách chú ý vào giây phút hiện tại nhiều hơn, bằng cách đừng chú trọng quá nhiều vào những gì bạn muốn. Khi những ý tưởng về những gì sẽ làm cho đời sống của bạn tốt đẹp hơn xuất hiện trong đầu bạn, hãy từ tốn nhắc nhở bản thân rằng, ngay cả trong trường hợp bạn có được những gì bạn nghĩ bạn muốn có, thì bạn cũng sẽ không bằng lòng hơn một chút nào hết, bởi vì cái tâm trạng muốn có nhiều hơn vào lúc này cũng là cái tâm trạng muốn có nhiều hơn lúc trước đây.
Hãy phát huy lòng biết ơn mới đối với những phúc lành bạn đã được hưởng. Hãy có cái nhìn mới mẻ đối với cuộc đời của bạn, như đây mới là lần đầu tiên. Khi bạn phát huy nhận thức mới mẻ này, bạn sẽ thấy rằng khi những của cải hay những thành tựu mới đi vào đời sống của bạn, mức độ biết ơn của bạn sẽ tăng lên.
Số đo hạnh phúc tốt nhất là mức chênh lệch giữa những gì bạn có và những gì bạn muốn. Bạn có thể bỏ ra cả cuộc đời của bạn để ham muốn có nhiều hơn, để luôn luôn đuổi theo hạnh phúc — hay bạn có thể chỉ cần quyết định muốn có ít hơn một cách có ý thức. Chiến thuật sau này vô cùng dễ thực hiện hơn và dễ làm thỏa mãn hơn.