Khen Và Chê Đều Như Nhau
Một trong những bài học ngoài đời khó tránh nhất là phải xử trí với sự khước từ của người khác. Khen và chê đều giống nhau là một cách tự nhắc nhở khác thường về một thành ngữ cổ hủ theo đó bạn sẽ không bao giờ có thể làm vừa lòng mọi người vào mọi lúc. Thậm chí một ứng cử viên thắng cử áp đảo khi đạt được 55% số phiếu bầu, ứng cử viên này vẫn còn 45% dân chúng ước ao một người khác đắc cử. Thắng như thế không đáng hãnh diện cho lắm, phải không?
Số người đồng ý với chúng ta gồm thân quyến, bè bạn, và đồng nghiệp dường như cũng chẳng cao hơn. Thực ra mỗi người đều có một số nhận thức riêng để đánh giá cuộc đời, và những nhận thức của chúng ta không luôn luôn phù hợp với nhận thức của người khác. Tuy nhiên, vì lý do nào đó phần lớn chúng ta chống lại sự kiện tất yếu này. Chúng ta giận, tổn thương, hay bất bình khi người khác bác bỏ ý kiến của chúng ta, nói với chúng ta là không được, hay tỏ ý không tán thành với chúng ta dưới hình thức nào đó.
Chúng ta càng sớm chấp nhận cái bế tắc không tránh khỏi là không thể chiếm được sự tán thành của bất kỳ ai mà ta gặp thì đời sống của chúng ta sẽ càng trở nên thoải mái hơn. Khi bạn trông đợi thay vì chống lại sự không tán thành bạn sẽ nhận được, bạn sẽ mở rộng tầm nhìn có ích lợi để yểm trợ bạn trong hành trình sinh sống của bạn. Thay vì cảm thấy bị khước từ, bạn có thể tự nhắc nhở: ’Lại nó nữa. Cũng được thôi.’ Bạn có thể tập tỏ ý ngạc nhiên thích thú, thậm chí biết ơn khi bạn nhận được sự chấp thuận bạn đang hy vọng.
Tôi thấy rằng có nhiều ngày tôi nhận được vừa lời khen lẫn tiếng chê. Có người muốn thuê tôi diễn thuyết và có người lại không muốn; có cú điện thoại mang đến tin vui, có cú điện thoại thông báo một vấn đề mới phải đối phó. Con của tôi có đứa vui thích với thái độ của tôi, có đứa chống đối lại. Có người bảo tôi là người tốt, người khác lại nghĩ tôi ích kỷ vì tôi không gọi điện thoại lại cho họ. Sự qua lại, tốt xấu, chấp thuận từ chối này là một phần trong đời sống của mỗi người. Tôi là người đầu tiên thú nhận rằng tôi luôn luôn thích được chấp thuận hơn bị từ chối. Như thế xử trí khỏe hơn và chắc chắn dễ xử trí hơn. Tuy nhiên, tôi càng thấy bằng lòng với cái mình có, tôi càng ít trông cậy vào chuyện chấp thuận để có được cái cảm giác an lạc của mình.