Cái
Tôi chính là cá tính riêng của từng người. Nói cách khác, nó là những tính cách
mà mỗi người muốn khẳng định trước mọi người xung quanh, khi không muốn mình bị
vô hình, không muốn mình bị mờ nhạt. Mỗi người đều có Cái Tôi riêng, không ai
giống ai. Từ đó hình thành nên tính cách cá nhân rất khác nhau dù chúng ta cùng
sống trong cùng một xã hội.
Theo
đúng nghĩa của nó, Cái Tôi không có gì là xấu, miễn sao mỗi người biết điều
chỉnh nó cho phù hợp với những thứ có liên quan đến cuộc sống của mình. Cái Tôi
không những tốt mà còn rất tốt. Nó là nguyên nhân và cũng là lý do cho sự tồn
tại của mỗi con người. Nếu không có nó, không những bạn mà ngay cả tôi sẽ rơi
vào sự hoang mang trong suốt cuộc hành trình đi tìm bản thân
mình.
Tuy
nhiên, chúng ta thường nghe đến cụm từ "Cái Tôi cao” với những cái lắc đầu rất
hay gặp: "Cái tôi của nó quá lớn!”. Người có Cái Tôi quá lớn sẽ tự nghĩ mình là
số 1, không ai quan trọng hơn mình, xem thường người khác, dần dần trở nên "láo"
, hống hách, không còn biết quan tâm đến giá trị của ai bên
cạnh.
Nhưng
chúng ta thường không nhận ra được "Cái Tôi cao” ở bản thân mình.
Bởi:
-
Chúng ta chỉ công nhận, lắng nghe, thấy vui khi được người khác nói về những cái
tốt, thế mạnh của mình. Nhưng chúng ta lơ là, không suy nghĩ, thậm chí đôi khi
là khó chịu khi nghe thấy những điểm yếu, khuyết điểm của
mình.
-
Chúng ta chỉ nhìn thấy những cái mình có mà không biết đến những gì mình chưa
có. Nói cách khác là tự thỏa mãn với chính mình.
-
Chúng ta luôn nhìn thấy kết quả mọi thứ mình làm tốt hơn người khác, không ai
bằng mình.
-
Chúng ta luôn nhìn thấy mọi thứ của mình là tốt nhất, và không ai có những thứ
ấy tốt hơn mình.
-
Chúng ta không thể lắng nghe được những điều người khác nói và suy ngẫm về
nó.
-
Chúng ta không sẵn sàng chấp nhận (đón nhận) sự thay đổi, ngay cả khi biết nó
đúng.
-
Chúng ta không sẵn sàng nghiên cứu, học hỏi. Sự học hỏi ở đây, không chỉ là học
hỏi kiến thức có liên quan đến công việc chuyên môn, mà là nhìn và học hỏi ở
những người xung quanh, với những điều bản thân mình chưa có, không
có.
Và
có một điều rất quan trọng trong "Cái Tôi cao”, đó là chúng ta coi trọng giá trị
bản thân mình hơn giá trị của người khác. Bạn nghĩ rằng, khi bạn ăn mặc lịch sự,
bước vào những nhà hàng sang trọng, làm việc trong một công ty danh tiếng,
chuyên nghiệp, là bạn "hơn” một người nào đó, làm công việc chân tay, là "cu
li”, bốc vác ở vỉa hè? Nếu có suy nghĩ vậy, tất cả mọi thứ bạn đang có đều là vô
giá trị.
Bởi,
mỗi con người ở cuộc sống này, đều có một vị trí để sống. Vị trí nào cũng cần
thiết, quan trọng, có giá trị riêng. Còn mọi sự so sánh đều là khập khiễng. Nếu
như bạn chỉ nhìn thấy giá trị của bản thân mình mà không nhìn thấy được giá trị
của những xung quanh, bạn sẽ không thể tiến bước được bất cứ
đâu.
Đơn
giản vì cuộc sống là ba phần ghép lại: Tôi – Người khác – Chúng ta. Cái Tôi của
bạn chỉ là một phần nhỏ. Và nó sẽ luôn bị Người khác – Chúng ta đè bẹp, dập tắt.
Khi đó Cái Tôi chính là sự thất bại của cuộc đời mỗi
người.
Có
một cách hiểu vui khác mà tôi đã nói với bạn bè của mình. Khi Cái Tôi sẽ lớn thì
nó sẽ Nặng hơn. Mà Tôi + Nặng = "Tội”. Vậy nên đừng bao giờ cho nó lớn. Bởi nó
sẽ là một cái "tội” mang tên chính bạn.