Hãy Trông Thấy Sự Ngây Thơ Vô Tội
Đối với nhiều người, một trong những khía cạnh làm thất vọng nhất của cuộc đời là không thể hiểu nỗi thái độ của những người khác. Chúng ta trông thấy họ như ’có tội’ thay vì ’vô tội’. Chúng ta hay bị cám dỗ bởi sự để tâm đến thái độ có vẻ vô lý của người khác — những lời bình phẩm, hành động, cử chỉ không độ lượng, thái độ ích kỷ của họ — và trở nên vô cùng bất mãn. Nếu chúng ta chú trọng đến thái độ bên ngoài quá nhiều, điều đó có thể xem như những người khác thường làm cho chúng ta đau khổ.
Nhưng khi tôi có dịp nghe Wayne Dyer châm biếm đề nghị trong một bài diễn thuyết, ’Gom hết tất cả những người làm cho bạn khổ sở và mang họ đến cho tôi. Tôi sẽ chữa trị cho họ [với tư cách một người tham vấn], và bạn sẽ thấy đỡ hơn!’ Dĩ nhiên đề nghị này vô lý. Quả thật những người khác có những hành động kỳ quặc (có ai không như thế?), nhưng chúng ta là những người bực tức, vì vậy chúng ta là những người cần thay đổi. Tôi không nói về chuyện chấp nhận, lờ đi, hay chủ trương bạo động hay bất kỳ thái độ nghịch thường nào khác. Tôi chỉ nói về chuyện tập làm sao cho bớt bực bội vì những hành động của người khác.
Trông thấy sự ngây thơ vô tội là một dụng cụ có sức mạnh làm công việc biến dạng nghĩa là khi một người đang có cử chỉ gì mà chúng ta không thích, chiến thuật tốt nhất để đối phó với người đó là làm cho chúng ta cách xa thái độ ấy; là ’nhìn xa hơn thái độ ấy,’ ngõ hầu chúng ta có thể trông thấy sự ngây thơ từ đó phát xuất ra thái độ ấy. Sự thay đổi nhỏ trong suy nghĩ của chúng ta ngay tức khắc đặt chúng ta vào trạng thái động lòng trắc ẩn, rất thường là như vậy.
Thỉnh thoảng tôi làm việc với những người cứ ép tôi vội lên. Thường thường kỹ thuật họ dùng để bắt tôi nhanh lên rất ư ngang ngược, thậm chí còn hỗn xược. Nếu tôi để tâm vào những chữ họ dùng, giọng nói của họ, và sự cấp bách trong cách diễn đạt tư tưởng của họ, có thể tôi trở nên khó chịu, thậm chí giận dữ trong những câu tôi trả lời lại. Tôi trông thấy họ như ’có tội.’ Tuy nhiên, nếu tôi nhớ tới sự cấp bách tôi cảm thấy khi tôi đang vội làm một việc gì, điều này cho phép tôi trông thấy sự vô tội trong thái độ của họ. Bên dưới ngay cả cái thái độ gây khó chịu nhất cũng chỉ là một con người bất bình đang gào thét xin được thương xót.
Lần sau (và hy vọng kể từ nay trở đi), khi có người nào có cử chỉ lạ lùng, hãy tìm thấy cái ngây thơ vô tội trong thái độ của người ấy. Nếu bạn có lòng trắc ẩn, cái ấy không khó thấy đâu. Khi bạn trông thấy sự vô tội, những gì lâu nay làm bạn bất bình thì nay không còn làm bạn bất bình nữa. Và, khi bạn không thấy bất bình vì những hành động của người khác, việc tập trung chú ý vào vẻ đẹp của cuộc đời sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.