Có hai hạt lúa nọ được giữ lại để
làm hạt giống cho vụ sau vì cả hai đều là những hạt lúa tốt, đều to khỏe và
chắc mẩy.
Một hôm, người chủ định đem chúng
gieo trên cánh đồng gần đó. Hạt thứ nhất nhủ thầm: " Dại gì ta phải theo ông
chủ ra đồng. Ta không muốn cả thân mình phải nát tan trong đất. Tốt nhất ta hãy
giữ lại tất cả chất dinh dưỡng trong lớp vỏ này và tìm một nơi lý tưởng để trú
ngụ.” Thế là nó chọn một góc khuất trong kho lúa để lăn vào đó.
Còn hạt lúa thứ hai thì ngày đêm
mong được ông chủ mang gieo xuống đất. Nó thật sự sung sướng khi được bắt đầu
một cuộc đời mới.
Thời gian trôi qua, hạt lúa thứ nhất
bị héo khô nơi góc nhà bởi vì nó chẳng nhận được nước và ánh sáng. Lúc này chất
dinh dưỡng chẳng giúp ích được gì- nó chết dần chết mòn. Trong khi đó, hạt lúa
thứ hai dù nát tan trong đất nhưng từ thân nó lại mọc lên cây lúa vàng óng,
trĩu hạt. Nó lại mang đến cho đời những hạt lúa mới...
Lời bình:
Có sinh mới được tồn. Có chết mới được sống. Qua đau khổ mới
được vào vinh quang.
Đừng bao giờ tự khép mình trong lớp vỏ chắc chắn để cố giữ
sự nguyên vẹn vô nghĩa của bản thân mà hãy can đảm bước đi, âm thầm chịu nát
tan để góp cho cánh đồng cuộc đời một cây lúa nhỏ - đó là sự chọn lựa khôn
ngoan của hạt giống thứ hai.
Bạn
có chọn lựa nào?