Ngày xưa, trên đường đi hành đạo, đức Phật gặp nhóm người Bà La Môn. Những
vị Bà La Môn này bèn hỏi đức Phật rằng:
~ Thưa Ngài Cồ Đàm, đạo của Ngài có phép cầu xin không?
Đức Phật trả lời:
~ Đạo ta không có pháp cầu xin mà chỉ cần hiểu thấu nghiệp báo và luật nhân
quả để ứng dụng nó.
Các vị Ba La Môn bèn nói:
~ Thế thì đạo của Ngài đâu có gì hay. Đạo chúng tôi có phép cầu xin rất linh
nghiệm.
Đức Phật làm thinh và dẫn các vị Bà La Môn đi tới một miệng giếng, sau đó
đức Phật ném một hòn đá xuống giếng và bảo các vị Bà La Môn:
~ Các người cầu xin cho hòn đá nổi lên được không?
~ Dạ thưa Ngài không được.
~ Tại sao?
~ Dạ, tại đá nặng hơn nước cho nên phải bị chìm
~ Sau đó, Đức Phật đổ vài muỗng dầu xuống giếng và bảo mọi người cầu xin cho
dầu chìm.
~ Các vị bà la môn đều đồng thanh thưa rằng không được.
~ Tại sao?
~ Dạ, tại dầu nhẹ hơn nước.
Nghe xong đức Phật bèn nói:
~ Đúng vậy, đá nặng cho nên chìm trong nước và dầu nhẹ cho nên phải nổi trên
nước, không có phép mầu nào để cầu xin thay đổi được những quy luật hiển nhiên
như thế!
***
Nhân quả là một quy luật công bằng trên cuộc đời, dù bạn là ai, là người
thuộc tôn giáo nào hay người không tin gì cả, cũng không có một đặc cách riêng
nào cho bạn. Mọi hành động thiện ác đều do chúng ta làm ra và tự thọ nhận lấy.
Bằng trí tuệ, Đức Phật chỉ phân tích mọi việc theo đúng tính chất của nó, để
mọi người nhận thức đúng đắn và ứng dụng. Ngài là người thầy dẫn đường đầy kinh
nghiệm, đi hay không và đi như thế nào là việc của chúng ta.