Theo thời gian,
hình ảnh người cha trong mắt đứa con trai cũng dần thay
đổi.
7 tuổi: Cha thật
là giỏi, cái gì cũng biết!
14 tuổi: Dường
như, cũng có khi không đúng lắm.
20 tuổi: Cha có
chút gì đó lạc hậu, suy nghĩ không hợp thời.
25 tuổi: "Ông
lão” chẳng biết gì cả, hễ chút là hỏi, lạc hậu không chịu
nổi.
35 tuổi: Nếu như
cha khi đó tài ba như tôi bây giờ, thì hôm nay nhất định đã là phú ông
rồi…
45 tuổi: Không
biết có nên thương lượng chuyện này với "ông lão” không, có lẽ "ông lão” sẽ đưa
ra một ý kiến hay nào đó.
55 tuổi: Thật
đáng tiếc, cha đã tạ thế, nói thực, quan điểm của cha thật cao
minh.
60 tuổi: Cha
đáng thương, cha đúng là một vị học giả uyên bác không gì không biết, đáng tiếc
là con hiểu được cha thì đã muộn!