Một giáo chủ rất
có danh vọng đang thành kính cầu khấn trong vườn hoa. Lúc này, có người thị nữ
ruột gan rối bời, hoảng hốt chạy loạn tìm đứa con thất
lạc.
Do nóng lòng, cô
ta không chú ý đến giáo chủ đang quỳ gối cầu xin ở đó, va mạnh vào ông ta, nhưng
ngay cả câu xin lỗi cũng không nói, liền vội vã chạy đi. Giáo chủ bực tức giẫm
chân, trong lòng rất tức giận, khi ông ta cầu khấn xong, người thị nữ đó cũng
tìm thấy con, vui vẻ chạy lại. Vừa nhìn thấy vẻ mặt tức giận của giáo chủ, cô ta
rất kinh ngạc và hoảng hốt.
Giáo chủ bực tức
nói:
- Cô có thể giải
thích hành động vừa rồi.
Người thị nữ
nói:
- Xin lỗi, giáo
chủ, lúc đó tôi quá lo lắng đến sự an nguy của con, nên không nhìn thấy ngài
đang ở đó. Có điều, không phải ngài đang cầu khấn sao? Người mà ngài đang thỉnh
cầu, chắc cũng quý trọng hơn ngàn lần so với đứa con của tôi? Sao ngài còn chú ý
đến tôi?
Lúc này giáo chủ
cúi đầu không nói.