Trước một tòa nhà nọ, có một cậu bé bị mù ngồi đó với chiếc
mũ phía trước và một tấm bảng ghi:
"Tôi bị mù, xin mọi người hãy rủ lòng thương mà giúp đỡ
tôi”.
Trong chiếc mũ của cậu bé chỉ có vài xu. Bỗng một người đàn
ông đi ngang qua, ông đã lấy một vài đồng xu từ chiếc ví của mình và bỏ chúng
vào chiếc mũ của cậu bé. Sau đó, ông cầm tấm bảng lên, chùi hết dòng chữ và viết
lại một tấm bảng khác. Rồi ông đặt tấm bảng trở lại chỗ cũ để mọi người đi
ngang qua sẽ dễ dàng nhìn thấy dòng chữ mới này.
Chẳng mấy chốc, chiếc mũ của cậu bé bỗng đầy tiền. Người nào
đi ngang qua cũng ghé vào cho cậu vài đồng. Buổi chiều hôm đó, người đàn ông đã
ghi lại tấm bảng đến để xem mọi việc như thế nào. Cậu bé nhận ra những bước
chân của ông liền hỏi: "Chú là người đã viết lại tấm bảng cho cháu vào sáng nay
phải không? Chú đã viết gì thế?”
Người đàn ông nói: "Chú chỉ viết sự thật. Chú chỉ viết lại những
gì cháu viết nhưng theo một cách khác!”
Người đàn ông đó đã viết: "Hôm nay là một ngày thật đẹp,
nhưng tôi không thể thấy điều đó được”.
Bạn nghĩ tấm bảng đầu tiên và tấm bảng thứ hai đều có nội
dung giống nhau?
Tất nhiên, cả hai tấm bảng đều nói cho mọi người biết rằng cậu bé bị mù.
Nhưng tấm bảng đầu tiên chỉ nói một cách đơn giản là cậu bé bị mù. Còn tấm bảng
thứ hai nói với mọi người rằng họ rất may mắn khi nhìn thấy được cuộc sống hôm
nay thật đẹp. Và tấm bảng thứ hai đã mang lại hiệu quả cao hơn.