Truyện ngắn
Cafê tình yêu!
 

Cô bước váo quán càfê, ngồi vào bàn mà cô vẫn thường ngồi với anh,cô gọi cho mình một ly càfê nóng. Mặc dù không có anh,nhưng khung cảnh này khiến cô cảm thấy như anh đang ngồi cạnh cô vậy. Cô ngồi co ro vì lạnh, nhìn ra ngoài trời đang mưa lâm râm,cô cảm thấy mình cô độc quá...

Ngày xưa, trước khi cô yêu anh, cô chẳng bao giờ vào quán càfê, cũng chẳng bao giờ uống càfê, vì theo cô vào quán càfê thật phức tạp và chán. Một lần anh dẫn cô vào quán cà phê, cũng ngồi chiếc bàn cô đang ngồi, cạnh cửa sổ, có thể nhìn ra con đường phía trước quán, cô tự gọi cho mình một ly sữa nóng, anh ngăn lại,"... sao lại là sữa nóng, đã vào quán càfê sao không thử một tách càfê nóng hả em, một càfê nóng nhé... tuyệt vời lắm đấy...". Cô mỉm cười đồng ý, trong cái không khí se lạnh của thành phố mùa mưa thì cái cảm giác bên anh và thưởng thức càfê nóng sao mà ấm áp quá. Dường như cô không còn thấy càfê đắng nữa, cô cảm thấy nó ngọt ngào, ấm áp như tình yêu của cô.

Và từ đó, cô thích đi uống càfê cùng anh. Vào ngày lễ tình nhân hay kỷ niệm gì của hai người, anh dẫn cô đi ăn uống đâu đó, nhưng cuối cùng cũng ghé vào quán càfê, bao giờ họ cũng ngồi chiếc bàn ấy. Mỗi lần vào quán anh gọi cho cô một loại càfê khác nhau, nhưng cô vẫn thích nhất ly càfê đen nóng, thật đậm, thật nồng mà lần đầu tiên anh gọi cho cô.

Khi quen cô anh là sinh viên năm cuối, anh thường phải học bài khuya, nên thường uống rất nhiều càfê. Cô bao giờ cũng tìm mua cho anh loại ngon nhất, loại mà anh thích. Những khi anh không rảnh đi càfê cùng cô, cô cũng vào quán, ngồi chiếc bàn ấy và thưởng thức món càfê quen thuộc.

Cô yêu anh, yêu hơn yêu bản thân mình. Cô tin anh và cô sẽ đám cưới, sẽ bên nhau. Cô luôn thông cảm với anh, không bao giờ cô hờn giận, vì cô tin mình hiểu anh nghĩ gì.

Ngày anh ra trường, với kết quả loại ưu, anh được nhận vào làm việc ở một công ty lớn, sự nghiệp của anh không ngừng đi lên, anh trở thành người được chú ý, một cộng sự đắc lực và có lẽ cũng là một người yêu lý tưởng với bao người khác. Thời gian anh dành cho cô mỗi ngày một ít, điều đó khiến cô buồn nhưng cô tin vào tình yêu của anh và cô trong bấy nhiêu thời gian, tin vào những điều mà cô cùng anh trải qua...

Khoảng cách của hai người mỗi lúc một xa dần, nhưng cô vẫn tự nói với mình rằng cô yêu anh, và anh cũng thế chứ, nên cô chấp nhận mọi thứ, vì tương lai của anh, vì ước mơ của anh. Có khi cô bệnh, nằm vật vã ở nhà, nhưng cô cũng không bao giờ gọi điện thoại cho anh, vì cô nghĩ anh đã vất vả lắm rồi, có lẽ không nên làm phiền anh nữa...

Có những hôm cô vào quán càfê một mình, cô nghĩ đến khoảng thời gian gần đây anh quên hẳn cô, không một cuộc điện thoại, không tìm cô lần nào. Cô thấy buồn kinh khủng, nhưng cô cũng đã tự nói với mình, cô yêu anh và anh cũng vậy, anh đang lo cho tương lai của cô và anh mà...

Và ngày sinh nhật cô năm nay, cô hẹn anh đi càfê, anh nói với cô rằng anh bận họp, dường như anh cũng đã quên ngày sinh của cô. Nhưng cô không trách, cô lẳng lặng vào quán càfê một mình, cũng chiếc bàn ấy, cô đang ngồi đây, một mình,trời đang mưa...

Chợt quán tối sầm, tất cả đèn được tắt hết, cô đang loay hoay vì tối thì trong quầy cà fê, một chiếc bánh kem trên chiếc xe đẩy, hai tách càfê nóng ngào ngạt hương vị được đẩy ra, cô nghĩ thầm: "...thật tuyệt vời, chẳng biết ai lại hạnh phúc thế nhỉ, nhưng chắc không phải là mình... Nhưng tại sao không là rượu mà lại là càfê nóng...", hai tách càfê khiến cô nhớ đến anh, nhưng sự thật anh có ở đây đâu. Cô không nhìn theo nữa, cô nhìn ra trời mưa, cô đang buồn,cô ước gì được trở về ngày xưa...

Chiếc xe đẩy dừng lại ở chỗ cô, cô thấy anh, anh trao cho cô bó hồng lớn, "...Happy birthday to you, chúc mừng em, sinh nhật vui vẻ nhé!". Anh ngồi vào bàn, đèn trong quán được mở sáng trở lại, người phục vụ đặt chiếc bánh kem lên bàn,và thay vào tách càfê nguội lạnh của cô bằng một tách càfê thật đậm, thật nồng. Anh nhìn cô mỉm cười, nắm lấy hai bàn tay đang run lên vì lạnh của cô, "...Chắc em nghĩ anh sẽ không tới... sẽ quên ngày sinh của em... Nghĩ rằng anh thay đổi... nghĩ rằng khi anh thành công anh sẽ bỏ mặc em... sẽ có người yêu khác. Nhưng anh đã không như thế, phải không... vì anh yêu em... và tất nhiên em cũng yêu anh? ...tất cả những gì anh có đều là cùng em xây dựng nên... và anh cám ơn vì em là của anh... Anh xin lỗi vì anh đã không chăm sóc em chu đáo trong thời gian qua... nhưng như vậy mới tạo được bất ngờ chứ... phải không em?...". Anh mỉm cười thật tươi, còn cô,cô bật khóc. Cô không nghĩ là anh yêu cô nhiều đến thế, đã có lúc cô nghĩ anh đã thật sự chán ghét cô... anh đã không yêu cô nữa... nghĩ rằng...

Anh lấy trong túi áo ra một cái hộp, anh mở nắp chiếc hộp ra, một chiếc nhẫn, anh đeo nó vào tay cô, "...Với tất cả những gì chúng ta đã trải qua, anh nghĩ chúng ta thật sự là của nhau... anh yêu em... và em cũng vậy chứ? ...đồng ý làm vợ anh nhé, ly càfê đen...". Cô mỉm cười trong làn nước mắt... Ngoài trời mưa vẫn mưa,những giọt mưa chuyển mùa của tháng 7 xa lạ, không khí trong quán càfê ấm áp đến lạ.
 


 
Truyện ngắn
  Cái bóng  
  Cái chạm của tình yêu  
  Cái chết trong thang máy  
  Cái gối  
  Cái lạnh mùa đông của người đàn bà 30  
  Cái nút áo  
  Cái ôm và nụ hôn  
  Cái TÂM của con người  
  Cạm bẫy xinh đẹp  
  Cảm giác thiếu thốn  
  Cảm ơn cuộc đời vì có anh  
  Cám ơn đã dành thời gian cho tôi  
  Cánh cửa bí ẩn  
  Cánh cửa không bao giờ khoá  
  Cao lương đỏ  
  Cao thủ câu cá  
  Cậu bé ăn xin mù  
  Cậu bé bán báo  
  Cậu bé chờ thư  
  Cậu bé dưới bóng cây  
  Cậu bé và cây táo  
  Câu chuyện 4 mùa  
  Câu chuyện bát mì  
  Câu chuyện bông hồng hay Sức mạnh của sự tập trung  
  Câu chuyện cây táo  
  Câu chuyện chiếc đồng hồ  
  Câu chuyện chim ưng  
  Câu chuyện hạt giống  
  Câu chuyện khó tin  
  Câu chuyện những con sâu và cây cổ thụ  
  Câu chuyện tình yêu  
  Câu chuyện về chiếc lá hoàn hảo  
  Câu chuyện về mẹ  
  Cậu sinh viên nghèo và cô gái trẻ  
  Cầu Xin  
  Cây Kiếm Gỗ  
  Cảm ơn cuộc đời vì có anh  
  Cha  
  Chàng thanh niên và nhà triệu phú  
  Chậu hoa của vị hoà thượng  
  Chỉ cần em được sống vui vẻ, bên anh hay không cũng không quan trọng  
  Chị em  
  Chỉ là nhớ thôi…  
  Chỉ phải tiến từng cây số một  
  Chỉ trăm bước nữa là thành công số một  
  Chia tay ...  
  Chiếc băng gạc cho trái tim tan vỡ  
  Chiếc bong bóng  
  Chiếc chăn máu  
  Chiếc chìa khóa diệu kỳ  
  Chiếc cốc vỡ  
  Chiếc giày phải bên trong cánh cửa  
  Chiếc túi màu nâu  
  Chiếc váy nhỏ  
  Chiếc đàn Piano màu gụ đỏ  
  Chim khổng tước đắt tiền  
  Chim đại bàng và gà  
  Chó Sói mài răng  
  Chọn bạn  
  Chú khỉ hộ vệ  
  Chú lợn con soi gương  
  Chứng kiến luân hồi  
  Chúng mình sẽ lại được ở bên nhau...  
  Chúng mình đã từng uống rượu chung  
  Chúng mình đã yêu nhau xong rồi !  
  Chúng tôi là những thằng ngu!  
  Chuỗi ngọc lam: Tác Giả: Fulton Oursler  
  Chuyện Cá chép hóa Rồng  
  Chuyện con vịt  
  Chuyện cũ  
  Chuyện nghe trong hiệu sách  
  Chuyện ngụ ngôn con kiến và bài học quản lý  
  Chuyện nhỏ  
  Chuyến xe đêm  
  Chuyện đời gã phụ hồ  
  Chuyện đời thường  
  Cô gái hay con hổ  
  Cơ hội của DAVID  
  Có làm có chịu  
  Có một sự thật chẳng bao giờ em biết  
  Có một tâm chay  
  Có thể ngủ trong cơn bão  
  Cổ tích loài bướm  
  Con báo săn mồi  
  Con chó và người ăn mày  
  Con chuột có nhiều tài và bài học định hướng đào tạo  
  Còn dư đồng nào không con...  
  Còn gì nữa không ?  
  Con lừa  
  Con quạ ngu xuẩn  
  Con quạ tranh xương với chó  
  Con quay và bánh xe  
  Con trai  
  Con trai của ngư vương  
  Con trượt rồi bố ạ  
  Con để dành phòng tắm khi đau ốm  
  Con đường của người khác  
  Con đường thứ tư  
  Cõng em lên gác  
  Cọng rơm  
Trang 2/7 : Trang trước  1 - 2 - 3 - 4 - 5 - 6 - 7  Trang sau