Bạn có từng nghĩ rằng một ngày nào đó những người
thương của bạn sẽ không còn sống bên bạn nữa không.
Chúng ta không một ai có thể biết chắc được điều gì
sẽ xảy ra vào ngày mai. Thậm chí chúng ta cũng không thể biết chắc được điều gì
sẽ xảy ra vào một giờ sắp tới đối với những người thân của chúng ta, hay thậm
chí đối với bản thân mình.
Khi chúng ta giao tiếp, cư xử với người xung quanh
với ý thức rằng có thể ngày mai ta sẽ không có cơ hội nghe được giọng nói của
người đó nữa. Có thể ngày mai ta sẽ không còn thấy được nụ cười tươi trên khuôn
mặt người đó nữa. Thì tự nhiên ta sẽ trân quí sự có mặt của người đó, và ta sẽ
không nỡ nói hay làm những gì có thể gây tổn thương cho người
đó.
Điều mà tôi khám phá ra trong cuộc đời của mình cho
đến tận bây giờ, điều mà làm cho tôi hạnh phúc đó là tình thương, sự tha thứ,
bao dung. Có thể tôi thực tập yêu thương còn kém, có thể sự tha thứ, bao dung
trong tôi còn kém nhưng đó là con đường mà tôi sẽ nguyện đi trên
đó mỗi ngày.
Tôi tự nói với chính mình "hãy thương yêu khi có
thể, hãy tha thứ, bao dung khi có thể, bởi vì chỉ trong một giây phút thôi thì
những điều này sẽ trở thành không thể.”
Tình yêu mất đi khi bạn ngừng quan tâm. Tình bạn
mất đi khi bạn ngừng chia sẻ.