Khi Phật còn tại thế, có một thầy tỳ kheo thường nhập định
bên dòng sông. Thời gian sau, một con rồng lên bờ, thường đi nhiễu xung quanh
thầy, mục đích tỏ lòng cung kính. Khi con rồng đi nhiễu quanh thì thầy nhập định
không được. Thầy muốn đuổi nó đi, nhưng không có cách.
Thầy mới về bạch Phật sự việc trên. Phật dạy, "Lần sau, con rồng
đến thì ông nên hỏi xin hòn ngọc đang ngậm trong miệng con rồng, thì nó sẽ
không đến nữa.”
Quả nhiên, hôm sau con rồng đến đi nhiễu, thầy tỳ kheo nói,
"Này rồng, nếu nhà ngươi cung kính ta thì hãy cho ta hòn ngọc ngươi đang ngậm
trong miệng.”
Rồng nói, "Vài ngày nữa con sẽ đem đến.” Từ đó về sau, rồng
đi luôn không trở lại nữa.
Cho nên, người tu nào muốn được mọi người quý trọng thì đừng
bao giờ động chạm đến tiền bạc, của cải của họ.
Kinh dạy:
Ai ai cũng tiếc của
Mất của ai cũng buồn.
Giàu có như vua chúa
Mất của lệ sầu tuôn.