Truyện ngắn
Nhờ gió mang cõi lòng của nó đến anh
 

"Hôm nay Thanh nhận giấy báo nhập học rồi anh ạ. Hôm nay, cũng là lần đầu tiên Thanh mua cho anh cái gì đó. Một bao ngựa trắng anh vẫn hay hút, một chai rượu nhỏ, ba bông hoa hồng và vài quả quýt. Toàn những thứ anh thích đúng không? À! Thanh còn mua cho anh cả tiền và đô nữa. Mà nhà mới của anh cũng bắt đầu mọc cỏ rồi đấy. Anh ở nơi đó một mình có cô đơn không? Thanh sẽ luôn bên anh...”.

Chuyện của tôi, câu chuyện vừa mới đây thôi, nước mắt tôi còn chưa kịp khô. Anh là con nhà chị ruột của bố tôi. Anh qua nhà tôi ở vì gia đình cũng như cả dòng họ đều nói: "Không thể chấp nhận một đứa hư hỏng, cờ bạc... như vậy”. Sống cùng nhà, ăn cùng mâm nhưng chúng tôi chẳng bao giờ nói chuyện với nhau. Trong mắt tôi, anh vẫn luôn là người "hư hỏng, cờ bạc...”. Tôi và anh cứ như hai người xa lạ cho đến cái ngày định mệnh ấy - ngày tôi biết tin mình trượt đại học.

Tôi đóng cửa giam mình trong phòng và khóc lóc suốt cả ngày. Không ai khuyên can được tôi, mọi người đành bảo cứ để cho tôi thời gian để lấy lại cân bằng. Đêm hôm đó, tôi ngồi bên cửa sổ nhìn ánh trăng nhòa theo dòng nước mắt giữa bầu trời đen vô định như tâm trạng tôi lúc đó. Anh bước đến gần tôi, đưa cốc sữa nóng trên tay về phía tôi:

- Uống đi!

- ...

- Tao bảo mày là uống đi!

Tôi không đủ sức để nói gì, tôi quay mặt ra cửa sổ để giấu 2 dòng nước mắt lại tiếp tục lăn dài. Anh đặt cốc sữa xuống bàn và đưa tay quệt ngang dòng nước mắt trên má tôi. Đôi bàn tay mềm mại, chẳng bao giờ phải lao động của anh thật ấm áp:

- Thanh ơi! Nghe anh này! Đó chỉ là vấp ngã đầu đời thôi. Em phải mạnh mẽ thì mới có thể bước tiếp trên đường đời chứ!

Tôi nhoài người ôm chầm lấy anh mà khóc nức nở đến lúc ngủ thiếp đi. Hôm sau tỉnh dậy, trong phòng tôi có một tờ giấy của anh để lại: "Hãy khóc nếu muốn nhưng đừng cho phép bản thân gục ngã”. Tôi biết đó là do anh viết nhưng tôi làm sao có thể không gục ngã được cơ chứ? Tôi vẫn cứ giam mình trong phòng, không quan tâm gì cả.

Hai tuần sau trên trường có giấy báo kết quả nhưng tôi cũng chẳng lên nhận giấy, tôi vẫn cứ giam mình trong phòng và khóc lóc. Khi chiều muộn, tôi nghe điện thoại mẹ gọi về, giọng mẹ lạc trong tiếng nức nở, ngắt quãng:

- Connn... đầu phố... anhhh.... Hiếuuu... tai nạnnnnnnn...ức ức...nộp....hoọooo....nguyện vọnggggggg haiiiiiii.......

Chưa nghe hết câu tôi đã hiểu được mọi chuyện, tôi lao như điên ra ngoài. Tại sao chứ? Tại sao anh lại đi lấy giấy báo của tôi? Tại sao anh phải đi nộp nguyện vọng 2 hộ tôi? Tại sao anh lại bị tai nạn? Tại sao? Một đám đông xúm lại bàn tán nạn nhân bị xe ngáng qua người. Tôi cố chen đám đông vào phía trong, không ai dám lại gần người tai nạn. Một cái chiếu che dọc người, máu tràn dòng dưới đất, thấm qua chiếu, cánh tay trái hở ra ngoài chiếu, vắt ngang. Tôi lao vào cầm lấy bàn tay của anh. Lạnh ngắt và cứng đờ. Không. Đây không phải là bàn tay của anh tôi, đôi bàn tay ấm áp của anh đâu rồi? Tôi ngất lịm đi vì quá mệt mỏi nhưng tôi vẫn nắm lấy đôi bàn tay cứng ngắc, không hơi ấm của anh. Tôi không tin...

Mọi chuyện dường như vừa mới đây thôi, hơi ấm từ đôi bàn tay của anh vẫn đang trong tay tôi vậy mà giờ tôi đã không thể gặp được anh nữa rồi! Ranh giới mỏng manh giữa sự sống và cái chết của con người trên cuộc đời này dễ làm ta đôi khi thấy mông lung đến bé nhỏ. Hôm nay, vẫn nắm tay thật chặt vậy mà ngày mai đã tan biến như một cơn gió... Điều đó cũng có nghĩa hôm nay ta ngồi nơi đây lòng thênh thang nghĩ về tương lai với bao điều tốt đẹp nhưng ngày mai vẫn cứ là "ngày mai” với những điều mà chúng ta không biết trước, không đoán định, càng không thể nắm bắt hay điều khiển được.

 


 
Truyện ngắn
  Những câu truyện cực ngắn  
  Những cuộc viếng thăm quý giá  
  Những dấu chấm câu  
  Những hòn đá cuội  
  Những lá thư không được trả lời  
  Những người bạn với cái nắm tay ảo  
  Những niềm vui nhỏ  
  Nhường nhịn  
  Niềm vui  
  Niềm vui của cá  
  Niềm vui khi nào đến?  
  Nó là bạn cháu!  
  Nỗi buồn sau hàng mi  
  Nơi chúng ta cần sống  
  Nối dài những vết cứa sâu...  
  Nỗi lo sợ không tên  
  Nỗi oan dậy đất  
  Nói với con gái trong tình yêu thơ dại đầu đời  
  Nỗi đau  
  Nốt nhạc chỉ vang vọng vào những cơn mưa  
  Nụ cười trên môi  
  Nụ cười đến sau nước mắt  
  Nửa tấm thảm  
  Nước mắt  
  Ông ấy cần tôi  
  Ông bí thư  
  Ở PARIS  
  Phật ở đâu?  
  Phía sau một tình yêu  
  Phim tục  
  Phở chỉ dành cho bố  
  Phỏng Vấn Thượng Đế  
  Phụ nữ thực sự muốn gì?  
  Phượng  
  Phút cuối  
  Quà sinh nhật  
  Quà tặng quý giá nhất trong cuộc sống  
  Quà tặng tình yêu của anh lính thủy  
  Quả táo của Jules..  
  Quán trọ  
  Quẳng gánh lo đi mà vui sống  
  Quý bà có giọng nói biết cười  
  Quyết chí ra đi  
  Quyết định sáng suốt  
  Rẽ trái, rẽ phải...  
  Sai phương hướng  
  Sân si  
  Sao cô ấy lại bỏ đi  
  Sao em lại không yêu anh sớm hơn..  
  Sáu hình ảnh người cha  
  Sống với quá khứ  
  Sống với tinh thần của mẹ  
  Sống để yêu thương  
  Sống để yêu thương 2  
  Sự báo đáp của chuột  
  Sự cố  
  Sự tích Tình yêu  
  Tài bắn cung  
  Tài sản 3.000 ức  
  Tấm bằng đỏ  
  Tâm linh  
  Tạm thời  
  Tất cả đàn ông đều đểu  
  Tay của MOKUSEN HOIKI  
  Tên của thiên thần  
  Tha Thứ  
  Tha thứ mãi mãi  
  Thanh cầu hoen gỉ  
  Thầy ơi, giờ thì con đã hiểu…!  
  Thêm một lần tan vỡ....  
  Thêm một người nữa...  
  Thiên thần  
  Thiên đường hay địa ngục  
  Thỏ xám thoát hiểm  
  Thời gian và niềm tin là vàng  
  Thông điệp  
  Thông điệp cuộc sống  
  Thứ tha  
  Thượng đế rất công bằng, ngài không cho ai quá nhiều thứ bao giờ  
  Tia nắng hắt lên vòm trời  
  Tiền cơm  
  Tiếng gọi thời gian  
  Tiếng mưa.... tiếng lòng em  
  Tìm bạn bốn phương  
  Tìm vợ  
  Tình & nghĩa  
  Tình bạn & tình mẹ & tình người  
  Tình bạn Quản - Bào  
  Tỉnh dậy  
  Tình già  
  Tình muộn  
  Tình người  
  Tình sâu nghĩa nặng  
  Tình thương không lời  
  Tình thương vô điều kiện  
  Tình yêu bền vững  
  Tình yêu cao đẹp  
  Tình yêu có lý do không nhỉ ?  
  Tình yêu của cha mẹ  
  Tình yêu một người mẹ dành cho con  
Trang 5/7 : Trang trước  1 - 2 - 3 - 4 - 5 - 6 - 7  Trang sau