Suy ngẫm
Chờ đợi sự sống
 

Khi tập thiền ở Miến Điện, theo truyền thống tôi có thọ Bát quan trai giới, trong đó có giới không được ăn sau giờ ngọ, tức sau mười hai giờ trưa. Thật ra, khi bữa ăn trưa được dọn lên lúc mười giờ sáng, thì bữa ăn cuối trong ngày chấm dứt vào khoảng 10 giờ rưỡi sáng.

Sau đó thì ta không được ăn, không được uống trà, không còn một xao lãng nào dính dáng tới chuyện ăn uống nữa.

Tôi nhớ những lần thả bộ trên con đường thật dài đi từ phòng ăn trở về phòng, biết rằng trọn hết ngày hôm nay mình không còn gì để ăn nữa, cho tới ngày mai. Những gì đang đón đợi tôi trong thời gian còn lại, từ 10 giờ rưỡi sáng cho đến 11 giờ tối, là thiền tập tích cực: chỉ có ngồi thiền rồi đi kinh hành, đi kinh hành rồi lại ngồi thiền, và hết ngồi thì lại đi.

Trên con đường dài từ phòng ăn trở về phòng, dưới ánh nắng ban mai, tôi dường như cảm thấy trở nên mỏi mệt hẳn lên, theo mỗi bước chân đi. Khi bước vào phòng thì tôi đã cảm thấy buồn ngủ ghê gớm. Thật ra không phải là tôi cần ngủ, nhưng vì cái viễn tượng của một ngày thiếu những sự thú vị kích thích, nó đáng sợ quá, khiến tôi chỉ muốn nằm xuống ngủ cho qua hết tất cả.

Trong cuộc sống, ta đã quá quen với một mức độ kích thích. Thật ra, chúng ta còn lệ thuộc vào nó để giữ cho mình tỉnh thức, để giúp ta cảm thấy sinh động. Trong thiền tập, khi ta bắt đầu trở nên bén nhạy đối với những chi tiết, ta sẽ khám phá ra mình là những tên “ghiền” kinh nghiệm, mà mức độ thèm khát ấy mỗi ngày một tăng.

Nhưng sau một thời gian thực tập thiền quán, chúng ta sẽ trở nên quen với tĩnh lặng hơn, và cuối cùng ta có thể làm bạn với sự lặng yên của cảm xúc mình. Mặc dù việc ấy cũng đòi hỏi một thời gian để điều chỉnh, và trong thời gian ấy ta có thể cảm thấy những triệu chứng như là những cơn buồn ngủ ghê gớm.

Trạng thái này, đức Phật gọi là hôn trầm, lười biếng – tâm ta trở nên rất nặng nề, mờ mịt và thụ động. Nó là một cảm giác buồn chán và xa cách, không thiết tha gì đến những gì đang xảy ra trong ta cũng như chung quanh ta. Trong khi ngồi thiền ta cảm thấy như được ru ngủ, một cảm giác mơ màng, chậm chạp. Trong trạng thái ấy, ta như không có một năng lượng hoặc một sự tỉnh thức nào hết. Thế nhưng, khi có một cái gì báo hiệu một sự kích thích mới, ví dụ như tiếng chuông báo hiệu giờ ăn trưa, là tự nhiên cơn buồn ngủ của ta tan biến ngay tức thì.

Lúc còn tu tập tại một tu viện ở Ấn Độ, những ngày đầu tôi được hướng dẫn là phải ghi nhận trong đầu những kinh nghiệm nào nổi bật nhất. Trọn ngày, tôi phải ghi nhận xem là mình đang ngồi, đang đứng, đang đi, đang nằm, hay là bất cứ một việc nào xảy ra mà nổi bật nhất.

Tôi bắt đầu để ý có một điều mà tôi ghi nhận thường nhất, và nhiều nhất, là “chờ đợi”. Trong ngày, khi tôi đi đây đó trong tu viện, tôi nghe mình thầm niệm trong đầu: “Chờ đợi... chờ đợi... chờ đợi... chờ đợi...”

Cuối cùng tôi tự hỏi: “Thật ra mình chờ đợi cái gì đây chứ?” Ngay giây phút ấy, tôi chợt hiểu là mình đang chờ đợi một cái gì mà phải đủ thú vị, hoặc đủ quan trọng, hoặc đủ “thiền tập” xảy ra để có thể ghi nhận! Tôi sống như là một chiếc máy thu băng đang bị bấm nút tạm ngừng. Tôi đang chờ đợi sự sống xảy ra – sắp sửa đến.

Không tiếp xúc được với những gì đang xảy ra trong giờ phút hiện tại chính là nền tảng của tâm hôn trầm và lười biếng. Trong thiền tập, tâm hành ấy hiển lộ bằng những cơn buồn ngủ. Trong cuộc sống hằng ngày thì nó có nghĩa là ta chờ đợi sự sống bắt đầu. Chúng ta có thể sống một cách trọn vẹn hơn, thay vì chỉ chờ đợi một cái gì khác xảy ra, cho dù nó có hay ho đến đâu. Cuộc đời đâu phải chỉ là ngủ vùi cho đến khi có một biến cố thú vị xảy đến!

Ở Miến Điện, cuối cùng tôi khám phá ra rằng, ngồi và đi, đi và ngồi, đều chứa đựng hết những kinh nghiệm kỳ diệu và trọn vẹn nhất của tôi. Không còn gì hơn thế nữa để tôi chờ đợi! Trong những giây phút “chờ đợi”, cuộc sống vẫn đều đặn trôi ngang qua trước mặt ta. Nhưng cho đến lúc thôi chờ đợi một cái gì khác xảy ra, tôi đã không hề ý thức được nó. Biết an trú trọn vẹn trong giờ phút hiện tại, tỉnh thức trong từng giây phút, là một món quà quý báu nhất mà thiền tập có thể dâng tặng cho ta.

Nguyễn Duy Nhiên (dịch)

 


 
Suy ngẫm
  Chọn lựa....  
  Chợt nhận ra  
  Chữ nhẫn  
  Chúc buổi sáng tốt lành  
  Chúng ta chỉ nhớ được tối đa 4 thứ một lúc  
  Chúng ta thường gặp lỗi khi tư duy như thế nào ?  
  Chúng ta đang bỏ quên những giấc mơ?  
  Chúng ta đến trần gian này để làm gì?  
  Chuyển hoá bản thân là cách chuyển hoá tốt nhất  
  Chuyến tàu cuộc đời  
  Có ba điều trong đời ...  
  Cố gắng từng chút một  
  Cơ hội của sự chối từ  
  Cơ hội luôn có sẵn  
  Có thể bạn chưa biết  
  Cõi nhân gian  
  Cõi Trung giới và thể Vía  
  Con người sợ nhất cái gì?  
  Con sông & Cây cầu  
  Công tơ mét cuộc đời  
  Cốt lõi đạo phật  
  Cột thu lôi  
  Cư sĩ với vấn đề kinh doanh làm giàu  
  Của cải lớn nhất của đời người  
  Cuộc chơi  
  Cuộc sống có đủ dài cho những lo lắng?  
  Cuộc sống lý tưởng  
  Cuộc sống phải có mục đích & ý nghĩa  
  Cuộc sống và tôi  
  Cuộc trò chuyện giữa cọp và cô gái  
  Cuộc đời của bạn  
  Cuộc đời này thật ngắn ngủi !  
  Cuộc đời đó có bao lâu mà hững hờ....  
  Dám băng qua thử thách  
  Dẫn dắt nhân viên hành động đúng hướng  
  Danh ngôn của những nhà quản lý nổi tiếng  
  Danh ngôn về cái đẹp  
  Danh ngôn về sách  
  Danh ngôn về Thiên nhiên & Tạo hóa  
  Danh Ngôn về Tình yêu  
  Danh ngôn về Tình yêu 2  
  Dành thời gian đọc những cuốn sách hay và ý nghĩa  
  Dễ và khó  
  Di chúc  
  Dòng đời  
  Duyên may và sự lựa chọn  
  EQ: Chỉ số của thành công - NGUYỄN ĐÔNG TRIỀU  
  Gia sản của cuộc đời  
  Giá trị của quá khứ  
  Giá trị đồng tiền  
  Giải mã cách làm giàu của các tỷ phú  
  Giai đoạn nào là đỉnh cao của cuộc đời bạn?  
  Gian lao không làm ta nhụt chí  
  Giáo dục thừa triết lý nhưng không làm theo!  
  Giáo dục VN và căn bệnh thiếu hạnh phúc mãn tính  
  Giáo dục VN: Loay hoay tìm cách phát minh lại... cái bánh xe  
  Giàu có  
  Gieo yêu thương để gặt yêu thương  
  Giữ tâm trong sạch  
  Gương soi  
  Habits of successful people / Những thói quen của người thành đạt  
  Hai con sói  
  Hai phút chú tâm  
  Hai thứ tự do  
  Hạnh phúc  
  Hạnh phúc của bạn ở đâu?  
  Hạnh phúc là biết quý những gì mình có  
  Hạnh phúc là gì  
  Hạnh phúc là điều trong tâm ta  
  Hạnh phúc lớn nhất của đời người là biết buông tha  
  Hạnh phúc ở đâu  
  Hạnh phúc tuỳ tâm  
  Hạnh phúc và bất hạnh  
  Hạnh phúc và Khổ đau  
  Hạnh phúc và khổ đau (2)  
  Hạnh phúc xả ly  
  Hạnh phúc: mộng và thực  
  Hành trình về Phương Đông - 08. Đời Sống Siêu Nhân Loại  
  Hành trình về Phương Đông - 09.1. Cõi Vô Hình  
  Hành trình về Phương Đông - 09.2. Cõi Vô Hình  
  Hành trình về Phương Đông - 09.3. Cõi Vô Hình  
  Hành trình về Phương Đông - 10. Yêu cầu chấm dứt cuộc du khảo  
  Happy Valentines Day  
  Hậu quả của một cơn giận  
  Hãy biết rèn luyện và giữ gìn sức khoẻ  
  Hãy buông xả đi, bạn sẽ hiểu  
  Hãy cho người khác biết họ có ý nghĩa với bạn như thế nào  
  Hãy Cứ Vui Như Mọi Ngày  
  Hãy cười lên  
  Hãy dẹp bỏ tính nóng giận  
  Hãy kiên nhẫn  
  Hãy là chính mình  
  Hãy là chính mình (1)  
  Hãy là con người tốt đẹp nhất của bạn  
  Hãy là một người bạn tốt  
  Hãy làm khi có thể  
  Hãy làm khi có thể (1)  
  Hãy làm những gì có thể....  
  Hãy linh hoạt và năng động trong cuộc sống  
  Hãy mãi là chính bạn  
Trang 3/9 : Trang trước  1 - 2 - 3 - 4 - 5 - 6 - 7 - 8 - 9  Trang sau