Tấm gương
Gương người xưa: Dùng từ bi và đức độ để cảm hóa dân chúng
 

Lỗ Cung, tự Trọng Khang, là người sống vào thời Đông Hán (năm 25 đến năm 220 sau Công nguyên) ở đất Phù Phong, huyện Bình Lăng. Từ khi còn nhỏ, ông đã học tập Ngũ Kinh [1] và Lỗ Thi, lại tinh thông lễ nghi, nên danh tiếng truyền xa. Quan Huyện ở đó thương xót gia cảnh của ông bần hàn nên mỗi năm thường phái người đem lúa gạo đến cho, nhưng đều bị Lỗ Cung cám ơn và từ chối không nhận. Tri Huyện vì khâm phục đức hạnh của Lỗ Công, muốn cho ông một chức phụ giúp trong dinh quan Huyện, nhưng cũng bị Lỗ Cung lễ phép từ chối với lý do chưa đủ tuổi làm việc.

Sau khi Lỗ Cung trưởng thành, ông thi đỗ và được bổ nhiệm chức Tri Huyện của huyện Trung Mưu. Lúc ban đầu làm quan Huyện, ông đã được mọi người cảm phục vì tiết tháo cao thượng và đạo đức tu dưỡng. Ông thường dùng đức hạnh để cảm hóa dân chúng, và rất ít khi sử dụng hình phạt. Trong suốt thời gian ông làm quan ở huyện Trung Mưu, dân chúng nơi đó thường thường hiền lành, trung hậu, an cư lạc nghiệp.

Có một lần, một người thưa kiện lên Lỗ Cung rằng một người tên Đình Trường đã mượn anh ta một con trâu nhưng sau đó không chịu trả lại cho anh. Vì vậy Lỗ Cung đã phái người đem Đình Trường lên dinh quan để thẩm vấn. Ông nói:

"Nhà ngươi đã mượn con trâu của người ta, sau khi dùng xong thì phải trả lại cho họ. Bây giờ người chủ con trâu đã cáo trạng lên ta, ngươi phải lập tức đem trâu trả lại cho họ, xong rồi phải xin lỗi họ nữa.”

Đình Trường trả lời : "Bẩm quan Huyện, tôi mượn con trâu của hắn ta hồi nào chớ? Đây là con trâu của tôi mà!”

Người chủ con trâu nói: "Thật hồ đồ! Rõ ràng là ngươi mượn con trâu của nhà ta, nhưng lại không nhìn nhận là nghĩa làm sao? "

Đình Trường cãi: "Hắn nói dối đấy! Làm sao tôi lại mượn con trâu của hắn chớ?”

Lỗ Cung, sau khi nghe xong, liền thở dài, buồn bã nói: "Không cần phải cãi nhau nữa. Bất kể hai ngươi ai đúng ai sai, nói tóm lại, là ta có trách nhiệm, vì cách giáo hoá của ta không có hiệu quả, không cảm hóa người ta được.” Nói xong, ông đứng dậy, cởi áo quan ra và chuẩn bị từ chức.

"Xin đại nhân đừng từ chức”, nha lại và hầu cận nơi đó van xin thảm thiết.

"Xin đại nhân đừng đi”, dân chúng cũng khóc lóc năn nỉ.

"Đại nhân, con trâu của tôi, tôi không cần nó nữa, xin đại nhân đừng vì chuyện này mà từ quan”, chủ nhân con trâu khẩn khoản xin.

Nhìn thấy tình cảnh như vậy, Đình Trường cảm thấy rất hổ thẹn. Anh ta nói: "Đại nhân, tôi đã làm sai, nhất thời bị ma quỷ mê hoặc, xui khiến mà làm bậy. Tôi xin trả lại con trâu cho khổ chủ. Xin đại nhân cứ trừng phạt tôi đi!”. Đình Trường rốt cuộc đã nhận ra lỗi lầm của mình.

Lỗ Cung liền để Đình Trường trả lại con trâu xong xuôi rồi, cũng không trách phạt anh ta. Dân chúng biết được chuyện này rất kính phục cách xử lý của Lỗ Cung.

Một lần khác, có nạn dịch châu chấu phá hoại mùa màng của những huyện lân cận xung quanh Trung Mưu, nhưng đặc biệt là châu chấu không hề xâm phạm huyện Trung Mưu. Quan Phủ doãn của tỉnh Hà Nam là Viên An, sau khi nghe nói, còn hoài nghi điều này không phải sự thật, bèn phái viên quan Phì Thân đi trước dò xét tình hình. Lỗ Cung đi cùng với Phì Thân ra ngoài thị sát ruộng đồng. Một lúc sau Phì Thân ngồi nghỉ chân dưới gốc cây dâu, nhìn thấy một con chim trĩ rơi xuống đất và có một đứa bé đang chơi đùa gần đấy.

"Sao không bắt con chim này đi?”, Phì Thân hỏi.

"Nó đang ấp chim con mà! Tội nghiệp nó lắm”, đứa bé trả lời.

Sau khi nghe vậy, Phì Thân lập tức đứng dậy và vội vã trở về báo cáo lên quan Phủ doãn Viên An.

"Bẩm quan Phủ, huyện Trung Mưu có 3 điều lạ. Điều lạ thứ nhất, châu chấu không hề xâm phạm huyện này. Điều lạ thứ hai, ngay cả chim muông và thú vật cũng được ấp ủ trong thiện lành. Điều lạ thứ ba, trẻ em đều có lòng nhân từ. Nếu hạ quan ở lâu thêm chút nữa, e rằng chỉ quấy nhiễu những người hiền lương.”

Quan Phủ Viên An nghe xong liền thượng báo triều đình về lòng hiền lương của Lỗ Cung.

Sau khi Lỗ Cung mãn nhiệm kỳ ở huyện Trung Mưu, ông được mời về triều đình. Bởi vì thành tích về cách cai trị của ông đã nổi bật, ông được thăng lên chức quan Tư Đồ [2].

Lòng thương dân của Lỗ Cung, chú trọng trong sự giáo hóa dân chúng với chính sách khoan dung và nhân từ, đã làm cho bá tính quý mến ông rất nhiều. Những câu chuyện về Lỗ Cung áp dụng lòng nhân từ và đạo đức để cảm hóa con người đã được truyền tụng tới nhiều thế hệ sau.

Ngày nay khi chúng ta đang cố gắng phục hưng nền văn hóa Thần truyền cổ xưa, chúng ta nên quý trọng các sinh mệnh, quan tâm đến tương lai, và gợi dẫn những ý tưởng thiện lành trong lòng của mọi người. Đây là một hoài bão rất rộng lớn, và là một cảnh giới cao hơn, chứng tỏ sự tôn trọng và gánh trách nhiệm đối với các sinh mệnh, và cũng để cảm ơn những phúc lành mà Trời, Phật, Thượng Đế đã ban cho chúng ta.

Chú thích:

[1] Ngũ Kinh: 5 quyển sách trong Khổng Giáo gồm có Kinh Lễ, Kinh Thi, Kinh Thư, Kinh Dịch và Kinh Xuân Thu.

[2] Tư Đồ: một chức quan trông coi về Lễ Nghi, tương đương với chức Bộ Trưởng ngày nay.
 


 
Tấm gương
  Hạc giấy ở HIROSHIMA  
  Hai mươi câu hỏi dành cho TS. Alan Phan  
  Hạn chế danh mục  
  Hạnh phúc chân thật là gì?  
  Hãy suy ngẫm  
  Hãy tự mình thắp đuốc lên mà đi !  
  HLV Calisto: "Lương tâm là ông chủ duy nhất của tôi"  
  Hóa giải suy nghĩ sai lầm: Chúng ta là công việc của mình  
  Hoàn cảnh không may giúp ta nghị lực  
  Học mà không suy nghĩ là phí công  
  Học sinh cần học kỹ năng gì?)  
  IQ quan trọng hay EQ?  
  Khám phá tư duy của những người đột phá sáng tạo  
  Khi đam mê trở thành động lực sống  
  Khởi nghiệp từ 1 xu  
  Không có sự phát triển nào đi trước tự do  
  Không có tầm nhìn, đừng nói chuyện kinh doanh  
  Không có tư duy phản biện, không phải là trí thức!  
  Không có ý tưởng mới, thì mãi theo sau người khác  
  Không gian tinh thần  
  Không nên cộng thêm cái gì vào tư tưởng Hồ Chí Minh  
  Không thể đi tắt  
  Không đẽo chân cho vừa giày  
  Khuyết điểm của VN là để mô hình phát triển theo chiều rộng quá lâu  
  Kim Woo Choong: Đỉnh cao và vực thẳm  
  Làm chủ vận mạng  
  Làm gì để có một Chính phủ mạnh?  
  Làm giàu, ai bảo không khó?  
  Lãnh đạo có trộm cắp?  
  Lời Bụt dạy về Tam bảo - Ngũ giới - Giáo pháp  
  Lời Bụt dạy về tình thương và sự hiểu biết  
  Lời Dạy Của Khổng Tử  
  Lời dạy của Đức Phật về lối sống  
  Lời khuyên của 10 tỷ phú dành cho thế hệ trẻ  
  Lời khuyên từ nhà hiền triết Warren Buffett  
  Lời phật dạy - (tám điều giác ngộ)  
  Lối sống  
  Lòng từ bi và con người  
  Luật hóa quyền tiếp cận thông tin của công dân  
  Lý Quang Diệu nói về nhân tài  
  Lý Quang Diệu: Xã hội chỉ tồn tại nếu có sự công bằng  
  Mạn đàm về chuyện ăn của doanh nhân  
  McCain dồn dập tấn công Obama trong tranh luận lần chót  
  Mẹ & Con  
  Michael Porter: "Cần thích nghi với chiều hướng xấu"  
  Một cách nhìn khác về con người Alan Phan  
  Một cách nhìn khác về cuộc đời  
  Một câu chuyện đẹp  
  Một người nô lệ da đen mù lòa  
  Mười điều nên học từ ALBERT EINSTEIN  
  Muốn Lấy Mật Đừng Phá Tổ Ong  
  Năng lực triển vọng  
  Nelson Mandela: 8 bài học cho nhà lãnh đạo  
  Nét chung của những nhà lập quốc Hoa Kỳ: Không cuồng tín  
  Nếu không thấy hạnh phúc, đó là lỗi của bạn  
  Nếu mỗi bạn trẻ đều đọc cuốn sách này  
  Nếu nghèo đói là trường đại học tốt nhất...  
  Nếu xa dân thì chúng ta không còn lí do gì để tồn tại  
  Nếu được phép tôi xin thay 'tôn giáo' bằng niềm tin  
  Ngăn cỗ xe giáo dục lao dốc  
  Nghệ thuật lãnh đạo của Đặng Tiểu Bình  
  Nghèo đói và trốn thuế  
  Nghĩ khác, làm khác và làm tốt hơn  
  Ngôi nhà đích thực của ta là sự an bình trong tâm.  
  Ngũ giới - năm nguyên tắc vàng của người phật tử (THE FIVE PRECEPTS ~ THE BUDDHIST GOLDEN RULE)  
  Người giữ Sổ tiết kiệm của Bác Hồ  
  Người khổng lồ Wal-Mart lập nghiệp như thế nào?  
  Người ngồi lên bom nổ chậm năm ấy  
  Người phụ nữ tay không trở thành triệu phú đôla  
  Người trẻ 'quản trị cuộc đời' như thế nào?  
  Người vợ  
  Người đứng đầu phải mạnh, sạch và có tầm nhìn  
  Nguyên Chủ tịch Quốc hội bàn về phương thức cầm quyền của Đảng  
  Nguyễn Trần Bạt - Từ cậu bé bán nước chè dạo đến ông chủ tập đoàn  
  Nguyễn Trần Bạt - “Tổng tư lệnh” của những điều khác biệt  
  Nguyễn Trần Bạt giao lưu với sinh viên Khoa Quản lý...  
  Nguyễn Trần Bạt giao lưu: Việt Nam gia nhập WTO - Cơ hội...  
  Nguyễn Trần Bạt: Doanh nhân dưới lăng kính văn hóa  
  Nguyễn Trần Bạt: Tôi bới những đống rác của đời sống để tìm ra những giá trị.  
  Nguyễn Trần Bạt: Đam mê quan sát cuộc sống  
  Nhà nghiên cứu NGUYỄN KHẮC THUẦN: Ai kiếm tiền sạch ắt dùng tiền thơm  
  Nhà nghiên cứu Nguyễn Trần Bạt: Chúng ta phải tỉnh táo, phải có một thái độ rất chiến lược, một bản lĩnh chiến lược  
  Nhà văn Nguyên Ngọc: Triết lý giáo dục hiện nay...  
  Nhầm lẫn về sự thành đạt  
  Nhân & duyên  
  Nhận biết bản chất tâm hồn  
  Nhân dân "chịu trách nhiệm"!  
  Nhân loại  
  Nhân quả từ lối sống  
  Nhìn thẳng vào khủng hoảng giáo dục Việt Nam  
  Nhớ và quên  
  Những Bình Diện của Tâm Linh  
  Những hiểu lầm về Phật, Pháp, Tăng khi đi chùa của Phật tử  
  Những lời cuối cùng của Đức Phật  
  Những lời dạy của đức DALAI LAMA  
  Những lời vàng của Đức Dalai Lama đời thứ 14  
  Những điều trường Harvard dạy và không dạy bạn  
  Nới rộng khung cửa sổ Việt - Mỹ nhìn vào nhau  
  Nước Mỹ sẽ không còn dọa nạt các nước khác?  
  Nước Mỹ đã sẵn sàng cho một Tổng thống da màu?  
Trang 2/4 : Trang trước  1 - 2 - 3 - 4  Trang sau