Tấm gương
Nếu mỗi bạn trẻ đều đọc cuốn sách này

Nếu mỗi bạn trẻ đều đọc cuốn sách này - GS.TS.NGUYỄN LÂN DŨNG

Mỗi ngày đối mặt với cái chết, nhưng người con gái bé nhỏ ấy vẫn lạc quan, vẫn khát khao sống, khát khao yêu… bởi một điều đơn giản: “Cuộc sống rất tươi đẹp”

Đó là quyển tự truyện “Khát vọng sống để yêu” mà rất nhiều tờ báo nhắc đến trong mấy ngày qua. Nguyễn Hồng Công, tác giả quyển sách là một cô gái 29 tuổi bị suy thận giai đoạn cuối, không còn cơ hội ghép thận vì hệ miễn dịch kém. Công sinh ngày 23.10.1978 tại Lạng Giang, Bắc Giang. Ba tháng sau, bố hy sinh trong cuộc chiến tranh bảo vệ biên giới phía Bắc. 14 tuổi, mẹ Công đi bước nữa, bố dượng của chị là một thương binh. Hạnh phúc vừa sáng lên trong ngôi nhà của họ đã nhanh chóng phủ lên không khí u ám khi Công phát hiện mình bị viêm cầu thận. Nhưng không chỉ có quả thận yếu ớt, hầu hết mọi cơ quan trong cơ thể cô gái trẻ đều hư hỏng, đau đớn và mang bệnh. Chỉ có tâm hồn vẫn nguyên vẹn, trắng trong, đầy lạc quan và đam mê sống. Ở “xóm chạy thận”, Công là nguời cười nhiều nhất; ở bệnh viện, Công là bệnh nhân nổi tiếng dũng cảm nhất. Dẫu 15 năm qua, cái án tử hình treo lơ lửng có thể cướp đi nụ cười hồn nhiên của chị bất cứ lúc nào.

Nguyễn Hồng Công viết tự truyện từ lời động viên của nhà văn Đặng Vương Hưng. Chị nghĩ sao viết vậy, nghĩ đến đâu viết đến đó .Nên những câu chuyện trong ‘’Khát vọng sống dể yêu’’ cứ như từng mảnh nhỏ, để khi ghép vào nhau, người ta có thể hình dung rõ nét về người con gái không được số mệnh ưu ái nhưng biết tự chấp nhận và bằng lòng với những niềm vui giản dị của mình. Công kể về chuyện đi lọc máu, về những mối tình tuổi ô mai cạnh những ký ức đau buồn về bệnh tật… Công ghi lại tất cả những cảm xúc, những sự kiện bất chợt ập đến trong những ngày mệt nhọc đấu tranh giành sự sống của mình.

Thật thương xót và yêu quý biết bao khi đọc những dòng viết trên giường bệnh của Công: “Cuộc sống rất tươi đẹp, không tội gì mà phải huỷ hoại nó… Mỗi sáng tỉnh giấc, trước khi rời khỏi giường, đầu tiên là khua khoắng tay sang hai bên, để thấy mình không nằm trong sáu mảnh ghép của quan tài và biết mình còn sống là tôi mỉm cười thầm nghĩ: Vậy là mình lại tồn tại trên đời này một ngày nữa rồi… Đối với tôi, một lần đi chạy thận là một lần được đi dự một bữa yến tiệc, một “bữa tiệc” thịnh soạn toàn những món đặc sản và rất ngon, nào khay, nào kim, nào bông… Một năm có 360 ngày thì 359 ngày con nghĩ đến mẹ, chỉ một ngày cho riêng mình mà thôi. Mẹ ơi! Con không biết sống đuợc bao lâu nữa, nhưng con mong mẹ đừng buồn mẹ nhé. Mẹ hãy cố gắng lên và sống luôn cho cả phần của con nữa. Những lúc nằm viện như thế này con càng nhớ mẹ nhiều hơn nhưng không thể làm được gì để giúp bố mẹ cả. Từ trong trái tim mình con cầu mong bố mẹ mạnh khoẻ, vui vẻ”.

Trên tường phòng trọ của Công tại xóm thận, mọi người đều thấy tấm ảnh Công mặc bộ váy cô dâu xinh đẹp. Cô viết: “Nếu tôi là cô dâu trong đám cưới đó, tôi sẽ mặc áo cưới màu trắng trinh bạch, không cần diêm dúa nhưng sẽ rất điệu. Tôi sẽ khoác hờ trên vai chiếc áo ren voan trắng, sẽ cài lên tóc những bông hoa trắng nhỏ xíu. Tôi sẽ trang điểm thật kỹ lưỡng…”. Công viết nhiều về người yêu của cô, một chàng công an cùng quê kém Công 2 tuổi. Chàng vẫn thương yêu và hết lòng chăm sóc Công. Nhưng Công biết sẽ không bao giờ được mặc bộ áo cưới đó. “Số phận thật nghiệt ngã và em biết rất rõ rằng em sẽ không bao giờ trở thành người bạn đời của anh mặc dù em rất muốn. Nhưng anh hãy tin rằng dù bất cứ nơi đâu, dù khi em không còn tồn tại trên cõi đời này nữa thì trong tim em vẫn luôn hướng về anh và cầu mong cho anh gặp được người con gái yêu anh như em. Anh hãy sống thật vui vẻ và hạnh phúc nhé, nếu không là em sẽ buồn đấy…”.

Tôi ước ao tất cả bạn trẻ đều đọc quyền sách này. Nếu có được chuyện thần kỳ như vậy, chắc sẽ không còn những chàng trai chết vì ma tuý, không còn những thiếu nữ sống buông thả trong các nhà chứa trá hình, không có các cô gái liều mạng lấy chồng nước ngoài già nua, bệnh tật, bất đồng ngôn ngữ chỉ vì tiền, không còn trộm cướp, không còn ngoại tình, không còn gian trá, không còn hợm hĩnh, không còn lười nhác, không còn bất hiếu, không còn bất nhân… Xã hội sẽ đẹp lên biết bao nếu mỗi con người biết tự yêu cuộc sống của chính mình và tôn trọng cuộc sống của người khác. Tôi ước mong có tổ chức nào đó đứng ra quyên góp để có được những khoản tiền lớn giúp Nguyễn Hồng Công chạy thận nhân tạo, kéo dài thêm cuộc sống của cô gái trẻ rất đáng trân trọng và đáng thương này. Ước mong sao kéo dài thêm cuộc sống của người con gái đầy nghị lực và đầy niềm yêu thương cuộc sống này.
 


 
Tấm gương
  Nếu nghèo đói là trường đại học tốt nhất...  
  Nếu xa dân thì chúng ta không còn lí do gì để tồn tại  
  Nếu được phép tôi xin thay 'tôn giáo' bằng niềm tin  
  Ngăn cỗ xe giáo dục lao dốc  
  Nghệ thuật lãnh đạo của Đặng Tiểu Bình  
  Nghèo đói và trốn thuế  
  Nghĩ khác, làm khác và làm tốt hơn  
  Ngôi nhà đích thực của ta là sự an bình trong tâm.  
  Ngũ giới - năm nguyên tắc vàng của người phật tử (THE FIVE PRECEPTS ~ THE BUDDHIST GOLDEN RULE)  
  Người giữ Sổ tiết kiệm của Bác Hồ  
  Người khổng lồ Wal-Mart lập nghiệp như thế nào?  
  Người ngồi lên bom nổ chậm năm ấy  
  Người phụ nữ tay không trở thành triệu phú đôla  
  Người trẻ 'quản trị cuộc đời' như thế nào?  
  Người vợ  
  Người đứng đầu phải mạnh, sạch và có tầm nhìn  
  Nguyên Chủ tịch Quốc hội bàn về phương thức cầm quyền của Đảng  
  Nguyễn Trần Bạt - Từ cậu bé bán nước chè dạo đến ông chủ tập đoàn  
  Nguyễn Trần Bạt - “Tổng tư lệnh” của những điều khác biệt  
  Nguyễn Trần Bạt giao lưu với sinh viên Khoa Quản lý...  
  Nguyễn Trần Bạt giao lưu: Việt Nam gia nhập WTO - Cơ hội...  
  Nguyễn Trần Bạt: Doanh nhân dưới lăng kính văn hóa  
  Nguyễn Trần Bạt: Tôi bới những đống rác của đời sống để tìm ra những giá trị.  
  Nguyễn Trần Bạt: Đam mê quan sát cuộc sống  
  Nhà nghiên cứu NGUYỄN KHẮC THUẦN: Ai kiếm tiền sạch ắt dùng tiền thơm  
  Nhà nghiên cứu Nguyễn Trần Bạt: Chúng ta phải tỉnh táo, phải có một thái độ rất chiến lược, một bản lĩnh chiến lược  
  Nhà văn Nguyên Ngọc: Triết lý giáo dục hiện nay...  
  Nhầm lẫn về sự thành đạt  
  Nhân & duyên  
  Nhận biết bản chất tâm hồn  
  Nhân dân "chịu trách nhiệm"!  
  Nhân loại  
  Nhân quả từ lối sống  
  Nhìn thẳng vào khủng hoảng giáo dục Việt Nam  
  Nhớ và quên  
  Những Bình Diện của Tâm Linh  
  Những hiểu lầm về Phật, Pháp, Tăng khi đi chùa của Phật tử  
  Những lời cuối cùng của Đức Phật  
  Những lời dạy của đức DALAI LAMA  
  Những lời vàng của Đức Dalai Lama đời thứ 14  
  Những điều trường Harvard dạy và không dạy bạn  
  Nới rộng khung cửa sổ Việt - Mỹ nhìn vào nhau  
  Nước Mỹ sẽ không còn dọa nạt các nước khác?  
  Nước Mỹ đã sẵn sàng cho một Tổng thống da màu?  
  Ông Lý Quang Diệu nói về nhân tài  
  Ông Lý Quang Diệu “chẩn bệnh” nước Mỹ  
  Ông trùm Donald Trump mơ làm thợ xây  
  Ông Vũ Khoan luận về ba loại quyền lực  
  Oprah: Có phải đạo Phật là con đường đi đến hạnh phúc?  
  Park Tae Joon: Có sức mạnh nhờ không tham nhũng  
  Phân bổ quyền lực sai kiềm chân quy hoạch đô thị VN  
  Phật an ủi kẻ ưu sầu  
  Phát ngôn & Hành động: Hàm cá mập và lời cầu xin của nhân dân  
  Phật tại Tâm và Phật từ Tâm  
  Phát triển lòng từ - tác giả Dalai Lama  
  Phát triển mô hình kinh doanh mới như thế nào?  
  Phỏng vấn Đức Đạt Lai Lạt Ma 14  
  Qua đau khổ, khốn khó mới thấy mình hạnh phúc  
  Quốc gia nghèo đang tụt hậu  
  Quyền không cho mới thực... đáng ghét  
  Sam Walton - ông vua bán lẻ ở Mỹ  
  Sáng tạo là hành trình... cô đơn  
  Sợ nhất là dân không muốn nói nữa  
  Soichiro Honda: Không thất bại sẽ không bao giờ thành công  
  Sống chủ động trong thông tin toàn cầu  
  Sống trọn vẹn từng ngày  
  Steve Jobs & Thiền  
  Steve Jobs kể về cuộc đời và cái chết trong diễn văn bất hủ  
  Sự biến dạng tâm lý xã hội dưới tác động của tham nhũng  
  Sử gia trực bút, dẫu chết không dời  
  Sự thật - nhìn thẳng và thấy rõ!  
  Sự tích Đức Phật A Di Đà  
  Sức mạnh của lòng từ  
  Suy giảm kinh tế, VN không phải là câu chuyện riêng biệt  
  Suy tư của dân thời khủng hoảng  
  Tadashi Yanai, người giàu nhất Nhật Bản  
  Tạm bợ và giảng dạy  
  Tâm lý tiểu nông và toàn cầu hóa kinh tế ở VN  
  Tạo khuôn khổ cho nhóm lợi ích  
  Thà dạy giới tính từ sớm còn hơn để trẻ "chạy lung tung"  
  Thái độ sống - Nguyễn Tất Thịnh  
  Tham nhũng giáo dục kéo lùi Việt Nam  
  Thất bại là quá trình học hỏi  
  Thế giới này không phải của ta  
  Thế nào là phật pháp?  
  Thiếu can đảm nhiều người bỏ cuộc quá sớm  
  Thiếu tầm nhìn - khó giàu  
  Thư của cố tổng thống Mỹ Abraham Lincoln gửi thầy hiệu trưởng  
  Thủ tướng TQ viết đơn xin việc bằng máu  
  Thuật xử thế của người xưa – 01. MỞ ĐẦU CÂU CHUYỆN  
  Thuật xử thế của người xưa – 02. HÌNH ẢNH MỘT XỬ NỮ NGÀY XƯA  
  Thuật xử thế của người xưa – 03. ÔNG GIÀ HỌ MÃ MUA...  
  Thuật xử thế của người xưa – 04. CHUYỆN CON VE SẦU VÀ NƯỚC NGÔ  
  Thuật xử thế của người xưa – 05. TIẾNG ĐÀN BÀN QUỐC SỰ  
  Thuật xử thế của người xưa – 06. THUẦN VU KHÔN THỬ TÀI TRÂU KỴ  
  Thuật xử thế của người xưa – 07. QUAN DỞ ĐƯỢC KHEN, QUAN GIỎI...  
  Thuật xử thế của người xưa – 08. NHÂN VÀ TRÍ  
  Thuật xử thế của người xưa – 10. BIỂN CÁ LỚN  
  Thuật xử thế của người xưa – 11. THẾ NÀO LÀ ĂN TRỘM  
  Thuật xử thế của người xưa – 12. MẠO BIỆN CỨU TRI KỶ  
Trang 2/4 : Trang trước  1 - 2 - 3 - 4  Trang sau