Giác Thúc là một
người cố chấp, luôn cho mình là đúng, thích làm ngược lại người khác. Trước kia
anh ta làm ruộng ở phía bắc Quy Sơn, lúa thì trồng trên sườn núi khô ráo, hoa
màu thì trồng dưới chân núi vừa ẩm vừa thấp. Bạn anh ta phản
đối:
Lúa thích ẩm
ướt, nên trồng dưới chân núi; hoa mày chịu khô cạn tốt, nên trồng trên sườn núi.
Anh làm ngược lại, trái với tập tính sinh trưởng của chúng, sẽ không thu được
kết quả tốt.
Giác Thúc không
nghe lời bạn, kết quả trồng 10 năm nhưng cả nhà ngay cả cơm cũng không được ăn
no, lúc này anh ta mới chú ý đến cách bạn trồng ra sao, phát hiện bạn trồng lúa
chỗ ẩm ướt, hoa màu trồng ở trên cạn, quả nhiên bội thu. Vì vậy anh ta xin lỗi
bạn:
- Trước đây tôi
sai lầm, sớm nghe lời anh thì tốt.
Sau này, anh ta
đi làm ăn ở Văn Thượng. Anh ta nghĩ, trước đây bị thất bại là do không làm giống
người ta, bây giờ người ta làm thế nào mình làm thế đó. Vì vậy, thấy người ta
tranh mua cái gì, anh ta cũng đi mua; thấy người ta bán gì anh ta cũng bán. Bạn
bè khuyên:
- Anh luôn hùa
theo sau người khác là không được, như thế mặt hàng của anh sẽ chậm hơn so với
người khác, đợi anh nhập hàng về loại hàng hóa đó đã xuất hiện đầy trên thị
trường. Người biết cách làm ăn phải nhập những hàng hóa mà người khác không có,
như thế khi cơ hội đến, mới kiếm được khoản tiền lớn.
Giác Thúc không
nghe, qua 10 năm nữa, anh ta lại khốn khó đến nỗi ngay cả vốn làm ăn cũng không
còn. Lúc này, anh ta nhớ lại lời nói của người bạn 10 năm về trước, lại đi xin
lỗi bạn:
- Anh nói thật
có lý, tôi thật hối hận không nghe lời anh.
Sau này, Giác
Thúc và một người bạn chèo thuyền ra Đông Hải đánh cá. Đi đến gần vùng nước
xoáy, người bạn gọi anh ta lại:
- Không được
tiến về phía đó nữa, phía trước là vùng nước xoáy, đi vào là không ra
được.
Giác Thúc cho
rằng phía trước nhiều cá, nên không nghe lời bạn, tiếp tục đi về phía trước. Kết
quả là thuyền anh ta bị cuốn vào vùng nước xoáy, may mà có một con cá to vùng
vẫy tạo ra những đợt sóng lớn, nhờ vậy con thuyền của anh ta mới thoát
khỏi.
Khi anh ta hối
hận thì tóc đã bạc, thân thể gầy còm như một cây nến. Anh ta lại đi tìm người
bạn cũ, vái hai vái, dùng tay chỉ lên trời nói:
- Trước đây, tôi
quá bảo thủ, nay xin trời cao làm chứng, từ giờ trở đi tôi sẽ thay
đổi.
Người bạn cười
nói: - Anh đã già rồi, tuổi thanh xuân đã qua, hối cải có tác dụng gì nữa
chứ?