Truyện ngắn
Bố
 
Khi tôi còn là đứa trẻ mặc quần thủng đít, bố tôi thường dắt tôi ra tắm ở khúc sông phía đông của thôn vào buổi trưa mùa hè. Nước sông trong vắt chảy vào lại chảy ra từ eo sông. Tôi và bố trần như nhộng nằm trong sóng nước, y như con cá to và con cá nhỏ bơi trong đó. Đây là ấn tượng đầu tiên của tôi về bố.

Sau này, bởi một lần sát hạch, tôi làm bài kém, bố phê bình tôi, tôi đã đốp lại mấy câu, bố đã vác xẻng định đánh, tôi đã co cẳng chạy ra ngoài thôn. Bố tôi đuổi theo, mới hơn mười tuổi đầu, tôi sợ hết vía, may mà bố không đuổi kịp. Nhưng từ đó trở đi, tôi ngấm ngầm hận bố.

***

Lại được vài năm, một việc xảy ra giữa trưa hè đã thay đổi nhận xét của tôi về bố, trong con mắt của tôi, bố trở nên cao to lồng lộng ngay lập tức.

Đó là một trưa hè ở giai đoạn cuối của "cách mạng văn hóa”. Bố ngồi bắt rận dưới ánh nắng mặt trời ở sân vườn. Những con rận to kềnh bò ra từ nếp gấp và gấu áo rách bám dầu mỡ của bố, những con rận cắn no máu, tròn trùng trục, béo múp míp. Bố tôi cứ thưởng thức một lúc cái dáng bò kềnh càng hay hay của chúng, rồi mới dùng hai móng tay cái xiết chết từng con một, tiếng kêu đen đét nổi lên giòn tan như rang đậu. Máu rận đỏ tươi dính đầy móng tay bố, y hệt bôi lên một lớp sơn móng tay.

Bố tôi đang hết sức vui thú bắt rận, thì ông bí thư chi bộ thôn vừa được sửa sai trở lại chức vụ cũ hấp ta hấp tấp bước vào nhà chúng tôi, còn đang thở hổn hà hổn hển, ông đã lên tiếng:

- Anh bạn ơi, mình đã trở lại làm việc.

Ông bí thư tỏ ra rất xúc động, nhưng bố tôi thì vẫn bình thản, không ngẩng lên chào ông bí thư, mà tìm con rận rơi trên đất, siết một tiếng kêu đánh đét, rồi mới đáp:

- Tôi biết rồi.

Ông bí thư chi bộ thôn ngẩn người, nhặt một cái đụn rơm ngồi bên cạnh bố tôi, chau mày hỏi:

- Mình trở lại làm việc, anh bạn không phấn khởi hay sao?

Bấy giờ, bố tôi mới ngẩn lên, nhìn ông bí thư chi bộ, hỏi:

- Sao không phấn khởi? Tôi ra ngoài phố nhảy cẫng lên, hoặc mua một tràng pháo về đốt, mới gọi là phấn khởi hay sao?

Cặp lông mày của ông bí thư không nhíu lại nữa, ông cười hì hì, rồi hỏi một cách nghiêm chỉnh:

- Anh bạn ơi, mình hỏi một việc nhé!

- Việc gì?

Lần này đến lượt bố tôi nhíu lông mày.

- Dạo ấy, bọn họ kiện cáo mình, tại sao anh bạn không điểm chỉ vào văn bản?

Bố tôi lắc đầu đáp:

- Ông không sai, tại sao tôi điểm chỉ được cơ chứ!

Bố tôi lại hỏi ông bí thư một cách cảnh giác:

- Tại sao ông lại biết chuyện đó?

- Bọn họ nói với mình. Anh bạn ơi, lời cổ xưa chẳng đã nói: Cái kim bọc giẻ lâu ngày cũng lòi ra đó thôi.

Bọn họ là ai? Bọn họ là phái tạo phản ngày nào bắt bố tôi điểm chỉ tố cáo ông bí thư chi bộ thôn.

***

Thì ra, khi cuộc "Cách mạng văn hóa” vừa mở màn, để đánh đổ ông bí thư chi bộ thôn, phái tạo phản đã tạo ra một số tội danh chụp lên đầu ông bí thư, mười mấy cá nhân đã ký vào đơn kiện gởi lên công an xã. Bọn họ bảo bố tôi điểm chỉ vào, bố tôi đã từ chối. Bố tôi không những không nói với người trong gia đình, mà cũng không nói với ông bí thư chi bộ thôn việc này. Bây giờ ông bí thư được sửa sai trở lại chức vụ cũ, bọn người kia đã đến chỗ ông bí thư báo cáo lại sự thực, nhận sai lầm, đã nói ra việc làm của bố tôi thời đó, ông bí thư làm sao lại không cảm động được cơ chứ?

- Anh bạn này, mình đã đứng dậy rồi, tại sao anh bạn vẫn không nói với mình việc ngày đó?

- Nói với ông là chuyện ấy, không nói với ông cũng là chuyện ấy, có gì khác đâu…

Ông bí thư chi bộ thôn ngắt lời bố tôi:

- Mình định nói, mình có thể giúp đỡ được anh bạn…

- Thì có chuyện gì cần giúp đâu, có chuyện gì cần giúp tôi sẽ tìm ông… không…

Bố đang nói dở dang, liền đổi giọng:

- Đúng là tôi đang có việc cần ông giúp đây

Ông bí thư trố mắt, cẩn thận hỏi:

- Việc gì hả? Anh bạn nói thử xem?

Bố tôi quay tấm lưng trần về phía trước mặt ông bí thư chi bộ thôn, nói:

- Tôi đang ngứa muốn chết đây. Ông có gãi hộ tôi thì gãi.

Ông bí thư chi bộ cười hì hì, rồi giơ hai tay gãi từng cái từ trên xuống dưới vào tấm lưng trần to rộng đen bóng của bố tôi. Đừng tưởng những móng tay dài mà cứng của ông bí thư chi bộ sẽ cào rách lưng bố tôi đâu nhé, ông ấy gãi hết sức cẩn thận, đều đặn, vừa phải, y như đang làm một việc rất quan trọng.

Bố tôi nhắm hai mắt, thân lắc lư theo nhịp đưa tay của ông bí thư chi bộ, thở một hơi dài vô cùng, khoan khoái dễ chịu.

Mười ngón tay của ông bí thư chi bộ giống như răng bừa, chỉ một lát lưng bố tôi đã hằn lên từng vệt, từng vệt đỏ, y như những đường cày mới lật lên đang lấp la lấp lánh dưới ánh nắng mặt trời.

***

Tôi đã xúc động trước cảnh này, hai mắt rưng rưng những giọt lệ ấm áp. Tôi nghĩ, lớn lên mình cũng sẽ sống sao để có những người anh em bạn bè như thế thì tốt quá!


 


 
Truyện ngắn
  Bơ gạo  
  Bò mẹ đã ngất  
  Bộ quần áo cũ.  
  Bơ và những viên đá cuội  
  Bobsy  
  Bông hoa trên đống đổ nát  
  Bóng người xưa  
  Bóng đêm là gì?  
  Bớt dục vọng ta sẽ có thêm tình thương  
  Bữa ăn trưa  
  Bữa tiệc trong nhà vệ sinh  
  Bức chân dung  
  Bức chân dung của người đàn bà lạ  
  Bức Tranh  
  Bức tường  
  Bụi trong nắng  
  Buồm và mái chèo  
  Bướm vàng đậu vai ai  
  Buông tay  
  Các cách sử dụng chiếc bè  
  Cafê tình yêu!  
  Cái bóng  
  Cái chạm của tình yêu  
  Cái chết trong thang máy  
  Cái gối  
  Cái lạnh mùa đông của người đàn bà 30  
  Cái nút áo  
  Cái ôm và nụ hôn  
  Cái TÂM của con người  
  Cạm bẫy xinh đẹp  
  Cảm giác thiếu thốn  
  Cảm ơn cuộc đời vì có anh  
  Cám ơn đã dành thời gian cho tôi  
  Cánh cửa bí ẩn  
  Cánh cửa không bao giờ khoá  
  Cao lương đỏ  
  Cao thủ câu cá  
  Cậu bé ăn xin mù  
  Cậu bé bán báo  
  Cậu bé chờ thư  
  Cậu bé dưới bóng cây  
  Cậu bé và cây táo  
  Câu chuyện 4 mùa  
  Câu chuyện bát mì  
  Câu chuyện bông hồng hay Sức mạnh của sự tập trung  
  Câu chuyện cây táo  
  Câu chuyện chiếc đồng hồ  
  Câu chuyện chim ưng  
  Câu chuyện hạt giống  
  Câu chuyện khó tin  
  Câu chuyện những con sâu và cây cổ thụ  
  Câu chuyện tình yêu  
  Câu chuyện về chiếc lá hoàn hảo  
  Câu chuyện về mẹ  
  Cậu sinh viên nghèo và cô gái trẻ  
  Cầu Xin  
  Cây Kiếm Gỗ  
  Cảm ơn cuộc đời vì có anh  
  Cha  
  Chàng thanh niên và nhà triệu phú  
  Chậu hoa của vị hoà thượng  
  Chỉ cần em được sống vui vẻ, bên anh hay không cũng không quan trọng  
  Chị em  
  Chỉ là nhớ thôi…  
  Chỉ phải tiến từng cây số một  
  Chỉ trăm bước nữa là thành công số một  
  Chia tay ...  
  Chiếc băng gạc cho trái tim tan vỡ  
  Chiếc bong bóng  
  Chiếc chăn máu  
  Chiếc chìa khóa diệu kỳ  
  Chiếc cốc vỡ  
  Chiếc giày phải bên trong cánh cửa  
  Chiếc túi màu nâu  
  Chiếc váy nhỏ  
  Chiếc đàn Piano màu gụ đỏ  
  Chim khổng tước đắt tiền  
  Chim đại bàng và gà  
  Chó Sói mài răng  
  Chọn bạn  
  Chú khỉ hộ vệ  
  Chú lợn con soi gương  
  Chứng kiến luân hồi  
  Chúng mình sẽ lại được ở bên nhau...  
  Chúng mình đã từng uống rượu chung  
  Chúng mình đã yêu nhau xong rồi !  
  Chúng tôi là những thằng ngu!  
  Chuỗi ngọc lam: Tác Giả: Fulton Oursler  
  Chuyện Cá chép hóa Rồng  
  Chuyện con vịt  
  Chuyện cũ  
  Chuyện nghe trong hiệu sách  
  Chuyện ngụ ngôn con kiến và bài học quản lý  
  Chuyện nhỏ  
  Chuyến xe đêm  
  Chuyện đời gã phụ hồ  
  Chuyện đời thường  
  Cô gái hay con hổ  
  Cơ hội của DAVID  
  Có làm có chịu  
Trang 2/7 : Trang trước  1 - 2 - 3 - 4 - 5 - 6 - 7  Trang sau