Một hôm
Mulla Nasruddin nói với thầy rằng mình muốn học bơi, thầy giáo
bảo:
- Đi
cùng ta ra sông nào, con sẽ học được nhanh thôi, rất dễ, trẻ con cũng học
được.
Nhưng,
đoạn đường ở gần bờ sông rất lầy lội khó đi, Nasruddin bị trượt chân ngã khiến
anh thấy sợ, không dám đi ra nữa mà chạy đến núp dưới một gốc cây cách xa bờ
sông.
Thầy
giáo đi đến hỏi:
- Tại
sao lại chạy ra đây? Con muốn đi đâu?
Nasruddin
nói:
- Thưa
thầy, thầy có thể dạy con biết bơi trước không? Như vậy con mới dám ra bờ sông,
vì ngoài đó rất nguy hiểm. Lỡ như có chuỵên gì xảy ra, ai chịu trách nhiệm. Chỉ
khi con biết bơi rồi, con mới tới đó.
Không
xuống sông thì làm sao học bơi? Vì thế Nasruddin không biết
bơi.