Truyện ngắn
Người hướng dẫn bất đắc dĩ
 

Lại một lần nữa đi trễ. Tôi chạy xộc vào buổi họp phụ huynh của câu lạc bộ hướng đạo sinh "Những con sói con". Với mái tóc rối bù vì gió thổi, tôi vội vã ngồi xuống ghế, và thấy vẫn còn nhiều ghế trống quanh mình. "Ít nhất mình cũng không phải là người duy nhất đi trễ", tôi tự bào chữa cho mình.

Người chủ tịch hội nhìn đồng hồ thở dài ngán ngẩm bắt dầu cuộc họp. Tôi tiếp tục nhìn xung quanh, đếm thầm và thấy chỉ có khoảng năm, sáu phụ huynh đến họp cho dù câu lạc bộ có ít nhất năm mươi em. Khi chủ nhiệm câu lạc bộ đang giải thích những thử thách mà hội sẽ gặp phải trong năm tới, anh ta chỉ vào những chiếc ghế trống nói rằng đó là một trong những trở ngại lớn nhất của chúng ta.

Có một vài nhóm đang thiếu người hướng dẫn, và khi mùa hè đang đến gần thì ít có ai muốn bước ra và chấp nhận làm nhiệm vụ trong một năm với những tối thứ Ba hướng dẫn các cậu bé vượt qua được những điều kiện cần thiết để trở thành con ngoan trò giỏi.

Tôi bỗng cảm thấy có lỗi. Năm ngoái tôi cũng đã lảng tránh việc giúp đỡ câu lạc bộ. "Chẳng phải tôi đã tìm cách bỏ đứa con trai bảy tuổi cho một người có thể chăm sóc nó để mình đi làm những việc lặt vặt sao? Chẳng phải tôi là người thường hay quên việc nướng bánh giúp cho việc gây quỹ hàng năm, và thường tìm những lời xin lỗi để không phải đứng bán hàng đó sao?" Tôi bỗng nhanh chóng nhận ra rằng vấn đề không phải ở những chiếc ghế trống kia mà là ở những người như tôi, không thể sẵn sàng hy sinh một ít thời gian cho những mục tiêu chính đáng.

Trước khi kịp thay đổi ý kiến, tôi đã giơ tay xung phong làm người hướng dẫn cho nhóm "Những con sói con" trong suốt năm đầu tiên của môn hướng đạo. Mặc dù tôi hầu như chẳng biết gì về việc dạy dỗ một đám trẻ lớp Hai ồn ào, phá phách không biết mệt, tôi vẫn quyết định là tôi sẽ làm được.

Buổi họp đầu tiên của nhóm tôi lộn xộn và ồn ào như buổi khai trương hội chợ vậy. Lũ trẻ quá hào hứng đến nỗi chúng không thể ngồi yên được. Công việc mà tôi chọn cho nhóm quá phức tạp và mất thời gian. Tôi lại phải bỏ ra nhiều thời gian để xin lỗi những vị phụ huynh vì sự yếu kém của tôi với vai trò người hướng dẫn. "Tôi đã tự đẩy mình vào chỗ nào đây?" Tôi tự hỏi và thầm soạn sẵn một lá thư xin nghỉ ở trong đầu.

Nhưng thật ngạc nhiên, những đứa trẻ thật sự thích nhóm. Chúng còn mời thêm cả bạn chúng tham gia nhóm, và nhóm tôi đã tăng từ bốn lên mười em. Con trai tôi rất thích vì có người mẹ làm hướng dẫn nhóm như tôi, nó có thể khoe điều này ở sân chơi. Tôi đã chơi với lũ trẻ rất vui đến nỗi không biết là mình trở nên nổi tiếng.

Khi tôi đi bộ qua bãi đậu xe của trường, hiếm khi nào những cậu bé của tôi không chào và chặn tôi lại để ôm hôn hay kể cho tôi nghe một câu chuyện. Đó gần như là một cuộc thi giữa chúng xem ai sẽ thấy tôi trước. Chúng sẽ kể cho tôi nghe cả những điều nhỏ đang xảy ra trong cuộc sống của chúng - có khi là một cái răng bị gãy hay là một sự kiện đặc biệt nào đó sắp đến. Chúng kể tôi nghe về những bài tập ở nhà và những cuộc chiến thắng trên máy chơi điện tử. Chúng phàn nàn về những đứa em nhỏ của mình hay những người hàng xóm hay chọc ghẹo. Những lúc đó, tôi thường xoa đầu chúng, hỏi chuyện và lắng nghe câu trả lời rồi ôm chúng khi chúng chạy vụt lại phía thầy cô hoặc ba mẹ mình.

Khi ngắm nhìn những bước nhảy chân sáo của lũ trẻ, tôi chợt nghĩ về những chiếc ghế trống trong buổi họp hôm ấy và về những người sẽ không bao giờ biết được niềm vui này. Tôi nghĩ về những người sẽ không nhận được những cái ôm ấm áp từ những cậu bé nhỏ, miệng vẫn còn mùi bơ đậu phộng, những người sẽ không được thấy những nụ cười từ những hàm răng sún dễ thương, những câu chuyện vui do các em kể. Xét cho cùng, tôi chỉ cho chúng mỗi tuần một giờ trò chuyện, nhưng chúng đã thưởng cho tôi bằng những trái tim bé bỏng.

Fraincoise Jnman
 


 
Truyện ngắn
  Người mẹ  
  Người mẹ một mắt  
  Người mù sờ voi  
  Người ngày xưa  
  Người phụ nữ anh cần  
  Người phụ nữ hoàn mỹ  
  Người tình của mẹ  
  Người vợ (2)  
  Người đánh cá và đá quý  
  Người đời ai cũng quý tiền bạc  
  Nguồn gốc của sức mạnh  
  Nhân nào quả nấy  
  Nhân Quả  
  Nhân quả 2  
  Nhật ký - nếu con mất trước mẹ  
  Nhật ký về mẹ  
  Nhất định sẽ gọi  
  Nhiều lần  
  Nhìn thấy ánh sáng là năm bạn 16 tuổi  
  Nhờ gió mang cõi lòng của nó đến anh  
  Những câu truyện cực ngắn  
  Những cuộc viếng thăm quý giá  
  Những dấu chấm câu  
  Những hòn đá cuội  
  Những lá thư không được trả lời  
  Những người bạn với cái nắm tay ảo  
  Những niềm vui nhỏ  
  Nhường nhịn  
  Niềm vui  
  Niềm vui của cá  
  Niềm vui khi nào đến?  
  Nó là bạn cháu!  
  Nỗi buồn sau hàng mi  
  Nơi chúng ta cần sống  
  Nối dài những vết cứa sâu...  
  Nỗi lo sợ không tên  
  Nỗi oan dậy đất  
  Nói với con gái trong tình yêu thơ dại đầu đời  
  Nỗi đau  
  Nốt nhạc chỉ vang vọng vào những cơn mưa  
  Nụ cười trên môi  
  Nụ cười đến sau nước mắt  
  Nửa tấm thảm  
  Nước mắt  
  Ông ấy cần tôi  
  Ông bí thư  
  Ở PARIS  
  Phật ở đâu?  
  Phía sau một tình yêu  
  Phim tục  
  Phở chỉ dành cho bố  
  Phỏng Vấn Thượng Đế  
  Phụ nữ thực sự muốn gì?  
  Phượng  
  Phút cuối  
  Quà sinh nhật  
  Quà tặng quý giá nhất trong cuộc sống  
  Quà tặng tình yêu của anh lính thủy  
  Quả táo của Jules..  
  Quán trọ  
  Quẳng gánh lo đi mà vui sống  
  Quý bà có giọng nói biết cười  
  Quyết chí ra đi  
  Quyết định sáng suốt  
  Rẽ trái, rẽ phải...  
  Sai phương hướng  
  Sân si  
  Sao cô ấy lại bỏ đi  
  Sao em lại không yêu anh sớm hơn..  
  Sáu hình ảnh người cha  
  Sống với quá khứ  
  Sống với tinh thần của mẹ  
  Sống để yêu thương  
  Sống để yêu thương 2  
  Sự báo đáp của chuột  
  Sự cố  
  Sự tích Tình yêu  
  Tài bắn cung  
  Tài sản 3.000 ức  
  Tấm bằng đỏ  
  Tâm linh  
  Tạm thời  
  Tất cả đàn ông đều đểu  
  Tay của MOKUSEN HOIKI  
  Tên của thiên thần  
  Tha Thứ  
  Tha thứ mãi mãi  
  Thanh cầu hoen gỉ  
  Thầy ơi, giờ thì con đã hiểu…!  
  Thêm một lần tan vỡ....  
  Thêm một người nữa...  
  Thiên thần  
  Thiên đường hay địa ngục  
  Thỏ xám thoát hiểm  
  Thời gian và niềm tin là vàng  
  Thông điệp  
  Thông điệp cuộc sống  
  Thứ tha  
  Thượng đế rất công bằng, ngài không cho ai quá nhiều thứ bao giờ  
  Tia nắng hắt lên vòm trời  
Trang 5/7 : Trang trước  1 - 2 - 3 - 4 - 5 - 6 - 7  Trang sau