Truyện ngắn
Quán trọ
 

Đạo Islam (Hồi giáo) của người Ả Rập có một tông phái gọi là Sufi, chuyên về nội tu, tức là thực hành huyền học để chứng nghiệm tâm linh. Người tu theo phái này cũng gọi là sufi, có lẽ không mấy khác những hành giả thiền tông.

Ibrahim Bin Adham là một sufi nổi tiếng của Ả Rập. Không rõ năm sinh, chỉ biết ngài tạ thế năm 777 đầu Công nguyên. Người phương Tây viết tên ngài theo nhiều cách hơi khác nhau, như Ibrahim ben Adam, hay Abu (Abou) Ben Adhem, v.v… Tên ngài có nghĩa là Abraham con của Adham (Adam).

Ibrahim từng là một sultan (quốc vương) cai trị lãnh thổ Balkh (nay là một vùng ở về miền bắc Afghanistan). Sách vở Ả Rập và Ba Tư truyền tụng rằng Thượng Đế đã phái Thiên sứ đến gặp Ibrahim hai lần để giáo hóa, sau đó nhà vua giác ngộ, cương quyết từ bỏ ngai vàng, một mình lánh sang nước Syria sống đời ẩn sĩ khổ hạnh tại một nơi hẻo lánh. Có lẽ vì thế mà Ibrahim được xem như Thánh vương của Ả Rập. Và đây là chuyện tôi nghe.

Khi Ibrahim còn làm vua, ngày kia có một sufi đến yết kiến. Thánh vương hỏi: "Thầy cần chi?”

Sufi đáp: "Thần xin bệ hạ chỗ ngủ trong quán trọ này.”

Vua phì cười: "Đây là hoàng cung của ta, đâu phải quán trọ.”

Sufi tỉnh queo, hỏi: "Trước bệ hạ, ai làm chủ nơi này?”

"Cha ta, nhưng đã qua đời.”

"Vậy, trước tiên vương là ai?”

"Ông nội ta, dĩ nhiên đã qua đời trước cha ta.”

"Tâu bệ hạ, như vậy nơi này thật sự chỉ là chỗ tạm trú một thời gian, thế nên các vị tiên vương đều phải lần lượt ra đi. Bệ hạ cũng sẽ giống y như thế mà thôi. Vậy sao ngài cho rằng nơi đây không phải là quán trọ?”

Quan niệm hoàng cung là quán trọ của vị sufi bên Ả Rập ngày xưa không khác giáo lý Cao Đài ngày nay.

Đạo Cao Đài xem trần gian là chỗ tạm đến, tạm ghé, tạm dừng chân trên hành trình tiến hóa. Thế nên mỗi người đang sống trên đời thật ra chỉ là một khách trần. Mấy mươi năm sống đời chỉ là một quãng thời gian tạm trú.

Thế nhưng phần đông chúng ta đều nghĩ rằng mình là ông chủ, bà chủ nơi quán trọ này. Chúng ta lao tâm khổ trí, trăm mưu ngàn kế mong tranh giành, chiếm đoạt cho lắm vào, đâu thèm nghĩ đến lúc đột ngột hết hạn tạm trú, bất kỳ khách trần nào cũng cam đành lìa khỏi quán trọ với hai bàn tay trắng.
 


 
Truyện ngắn
  Quẳng gánh lo đi mà vui sống  
  Quý bà có giọng nói biết cười  
  Quyết chí ra đi  
  Quyết định sáng suốt  
  Rẽ trái, rẽ phải...  
  Sai phương hướng  
  Sân si  
  Sao cô ấy lại bỏ đi  
  Sao em lại không yêu anh sớm hơn..  
  Sáu hình ảnh người cha  
  Sống với quá khứ  
  Sống với tinh thần của mẹ  
  Sống để yêu thương  
  Sống để yêu thương 2  
  Sự báo đáp của chuột  
  Sự cố  
  Sự tích Tình yêu  
  Tài bắn cung  
  Tài sản 3.000 ức  
  Tấm bằng đỏ  
  Tâm linh  
  Tạm thời  
  Tất cả đàn ông đều đểu  
  Tay của MOKUSEN HOIKI  
  Tên của thiên thần  
  Tha Thứ  
  Tha thứ mãi mãi  
  Thanh cầu hoen gỉ  
  Thầy ơi, giờ thì con đã hiểu…!  
  Thêm một lần tan vỡ....  
  Thêm một người nữa...  
  Thiên thần  
  Thiên đường hay địa ngục  
  Thỏ xám thoát hiểm  
  Thời gian và niềm tin là vàng  
  Thông điệp  
  Thông điệp cuộc sống  
  Thứ tha  
  Thượng đế rất công bằng, ngài không cho ai quá nhiều thứ bao giờ  
  Tia nắng hắt lên vòm trời  
  Tiền cơm  
  Tiếng gọi thời gian  
  Tiếng mưa.... tiếng lòng em  
  Tìm bạn bốn phương  
  Tìm vợ  
  Tình & nghĩa  
  Tình bạn & tình mẹ & tình người  
  Tình bạn Quản - Bào  
  Tỉnh dậy  
  Tình già  
  Tình muộn  
  Tình người  
  Tình sâu nghĩa nặng  
  Tình thương không lời  
  Tình thương vô điều kiện  
  Tình yêu bền vững  
  Tình yêu cao đẹp  
  Tình yêu có lý do không nhỉ ?  
  Tình yêu của cha mẹ  
  Tình yêu một người mẹ dành cho con  
  Tình yêu Trọn đời, Trọn kiếp...  
  Tình yêu vĩnh cửu  
  Tình yêu đầu tiên  
  Tình yêu đem đến sự hoàn hảo  
  Tình yêu đích thực  
  Tô mỳ  
  Tô mỳ của người lạ  
  Tơ nhện  
  Tôi có thể...  
  Tôi không thể  
  Tôi đã bắt đầu biết... nói dối  
  Trả công  
  Trà Nguội  
  Trả thù  
  Trải nghiệm  
  Trang phục và học giả  
  Trí khôn của Thỏ rừng  
  Trinh nữ  
  Trở ngại  
  Truyện ngắn 100 chữ  
  Truyện ngắn phật giáo 1  
  Truyện ngắn phật giáo 2  
  Truyện ngắn phật giáo 3  
  Truyền thuyết về Đavít  
  Tù nhân biết lỗi  
  Túi gạo của mẹ  
  Từng con một  
  Tượng thần  
  Tuyết  
  Tuyệt chiêu tìm chồng  
  Tỷ lệ bình quân  
  Và tôi đã bật khóc  
  Vai kịch cuối cùng  
  Vẫn còn hy vọng: Tác Giả: A.J. Cronin  
  Về nhà  
  Vì con tim lỡ vướng cung sầu  
  Vị hòa thượng và con rái cá  
  Vì sao bạn là người giàu có?  
  Vì sao tay con gái lại mềm  
  Vị tha là hạnh phúc  
Trang 6/7 : Trang trước  1 - 2 - 3 - 4 - 5 - 6 - 7  Trang sau