Tấm gương
Bán tài nguyên thô là có lỗi với tương lai
 

Tăng giá trị gia tăng, đất nước không thiệt

Nhà báo Lê Vũ Phong: Ông cũng chia sẻ với độc giả về khả năng vượt khó và đối mặt với khó khăn. Nhưng trong năm vừa qua, nhiều vấn đề khiến độc giả phải đặt câu hỏi. Ví dụ như ông nói nếu nhiều người nói quá thì ông sẽ không niêm yết SQC, hoặc trả lại dự án Hải Âu?.

Ông Đặng Thành Tâm: Thứ nhất, cái dự án Hải Âu thuộc tập đoàn Tân Tạo, không thuộc tập đoàn chúng tôi.

Còn SQC là một dự án đột phá của chúng tôi. Có người hỏi tôi là đầu tư rất nhiều hướng, đầu tư tràn lan, và như thế là đầu tư hay đầu cơ. Nhưng thực tế chúng tôi có hai mảng quan trọng.

Thứ nhất, chúng tôi có khu công nghiệp. Để khu công nghiệp phát triển được chúng tôi phải tạo ra cái gọi là value chain (chuỗi giá trị), thì chính cái value chain này mới tạo ra value added (giá trị gia tăng) được.

Để khu công nghiệp phát triển được, chúng tôi cũng phải đầu tư một ít vốn vào đó. Đầu tư vào các ngân hàng để các doanh nghiệp nhỏ tiếp cận vốn dễ hơn. Chúng tôi đầu tư vào công nghệ để đào tạo IT, đầu tư vào giáo dục để tạo nguồn nhân lực, chúng tôi đầu tư vào nhà ở để công nhân có chỗ ở, chúng tôi đầu tư vào đại học, vào điện ở Bắc Giang cung cấp cho 8 khu công nghiệp và chúng tôi nhận được khu công nghệ cao. Tất cả tạo ra các mắt xích của value chain (chuỗi giá trị) và nó tạo ra value added (giá trị gia tăng). Đương nhiên sau đó sống được bằng value added.

Về SQC, chúng tôi có nghiên cứu chính sách của nhà nước chuyển biến từ khai thác xuất khẩu quặng thô sang xuất khẩu quặng qua chế biến nên chúng tôi manh dạn đột phá.

Nếu một tấn Titan thô xuất khẩu được 50 USD, thì tiền hoàn thổ bảo vệ môi trường còn nhiều hơn thế. Tôi trả lời thẳng với báo chí rằng, các vị mở thử Google Maps lên đi dọc bờ biển thấy chỗ nào trắng xóa là chỗ chúng ta khai thác Titan và không thể hoàn thổ và cây cối cũng không thể sống trên đất đó được. Nên tôi quyết định tham gia vào để tạo giá trị gia tăng và lợi nhuận có thể lớn hơn gấp nhiều lần.

Đến hôm nay Bộ Tài chính đã phải giảm thuế 5% và áp dụng từ 1/1/2011.

Thứ hai, hiện nay thế giới dần ổn định trở lại. Giá xỉ titan cũng đã tăng lên kéo theo nhiều thuận lợi.Chúng tôi chỉ tiếc hồi đó hơi nhát, nếu cứ tiếp tục sản xuất thì bây giờ đặt hàng không có mà bán cơ!

Trong năm tới mọi việc hết sức sáng sủa, thuế giảm, giá tăng, và còn một điều nữa là đổi mới công nghệ. Một tấn đất hiếm trước đây bán được 3.000 USD bao gồm 17 kim loại hiếm. Với hai loại trên, Nhật Bản hiện nay mua tới cả trăm ngàn đô trên tấn, loại thấp thì khoảng 30.000 USD trên tấn.

Hiện nay, nếu chúng tôi chiết xuất được chất phóng xạ ra khỏi đất hiếm thì chúng tôi có thể bán được 30.000 USD/tấn. Chúng tôi cũng đang tiếp tục nghiên cứu.

Điều quan trọng, thông điệp tôi muốn gửi tới là: phải tạo ra giá trị gia tăng. Còn những người bán tài nguyên khống, bán tài nguyên thô thì theo tôi, họ là những người ăn cắp tài nguyên của tương lai. Và như thế chúng tôi không bao giờ làm.

Trở lại vấn đề titan, nếu tôi thu về trên 50 USD và trả về cho Nhà nước thì nhà nước chẳng đi đâu mà thiệt cả. Trong khi lợi nhuận tôi lấy được từ những nơi khác. Nên mình với cá triết lí về giá trị gia tăng như thế, mình cứ nghĩ như thế thì không ai bắt bẻ được mình cả.

Nhà báo Lê Vũ Phong: Liên quan tới SQC, có hai vấn đề nảy sinh đó là hiện thực hóa chính sách vào đời sống và vấn đề xuất khẩu khoáng sản tinh chế. Những người tiên phong như ông đã gặp khó khăn trong việc vận động chính sách và xuất khẩu khoáng sản tinh chế. Ông có thể chia sẻ hai vấn đề này?

Ông Đặng Thành Tâm: Lúc đó cả nước có mấy chục doanh nghiệp thuộc lĩnh vực này, nhưng do tình hình bết bát quá, người ta đã dừng lại hết rồi.

Nhiều người cũng trách mình có nhà máy thì sao không lobby? Tôi cũng thẳng thắn trả lời rằng không phải không làm được, ngay cả với công ty nước ngoài vào Việt Nam nhờ tôi giúp tôi còn làm được cơ mà. Nhưng tôi cảm thấy việc đó là hoàn toàn minh bạch.

Chính vì thế, chúng tôi đã gặp bế tắc mà anh em gọi là phản vi kì cách, tức là dù bị mắng cho đã thì dư luận đó cũng đến "tai" Nhà nước. Họ mới nghiên cứu tại sao và thấy rằng, trong đó có một phần lỗi nhỏ của mình. Và họ đã tiến hành điều chỉnh, như đã phân tích, giảm được 5% thuế với chúng tôi là tốt lắm rồi.

Sau Đại hội Đảng, năm tới, chính sách còn cụ thể hơn nữa thể hiện nỗ lực chúng của Bộ Chính trị, Đảng và Nhà nước, sớm hay muộn họ sẽ phải tự điều chỉnh mà thôi.

Tôi cũng khuyến cáo như thế này với ngành Thuế. Thuế mình là tận thu. Một người nông dân trông cây xoài được 3 năm ra hoa, nhưng người ta cấu hết hoa đi, để 5 năm cây chắc chắn rồi mới thu hoạch quả. Như thế thời gian thu hoạch quả còn được nhiều hơn. Tức là nuôi dưỡng nguồn thu chứ không phải tận thu.

Năm nào chúng ta cũng thâm hụt, tất cả lại đổ lên đầu Bộ Tài chính và chuyển sang Tổng cục Thuế để tăng thuế hoặc tận thu. Nhưng như thế lại không hiệu quả, bởi vì người dân họ có làm ra đâu?. Cho nên cái chính vẫn phải hợp lí. Chúng tôi không cần phải ưu đãi để làm ăn kinh doanh. Trong lĩnh vực nào cũng vậy, đừng đánh thuế quá cao để người ta còn sống được.

Nhà báo Lê Vũ Phong: Ông nói nhiều tới SQC, phải chăng có rất nhiều tâm huyết với dự án này?

Ông Đặng Thành Tâm: Khi ra thế giới để nghiên cứu, gặp gỡ, nói chuyện với Đại sứ Nhật, Mĩ, với các đối tác và tôi đã hiểu rất rõ về đất hiếm. Tôi hiểu nếu xuất khẩu xỉ titan loại tốt nhất được hơn 700USD, trung gian qua một công ty thương mại Nhật thì họ bán lại một thành phẩm của Titan cho Boeing với giá hơn 20.000 USD. Còn sản xuất ra hợp kim Titan thì con số này là 50.000 USD, gấp 1000 lần so với xuất khẩu Titan dạng thô.

Thế thì chúng tôi phấn đấu hai năm nữa sẽ có nhà máy để sản xuất ra được thành phẩm titan với giá trị cao hơn, từ 50 USD lên 20.000 USD.

Không nghiên cứu những thứ "trên trời"


Nhà báo Lê Vũ Phong: Liên quan đến vấn đề khoa học công nghệ, có bạn đọc gửi cho anh một câu hỏi là ông có thích nghiên cứu về khoa học công nghệ không? Nếu có ý tưởng thành lập một quỹ hỗ trợ phát triển khoa học công nghệ thì thuộc lĩnh vực nào?

Ông Đặng Thành Tâm: Vấn đề này đã nhiều người đặt ra, cái chính là ai sẽ làm và làm được hay không mà thôi.

Thứ nhất, bản thân tôi cũng đóng góp vào từ thiện xã hội rất nhiều. Nếu có quỹ như thế thì chúng tôi cũng hết sức sẵn sàng đóng góp.

Tuy vậy, nghiên cứu gì hay làm gì thì cần phải xem xét. Nghiên cứu phải theo những gì người dân Việt Nam đang cần, chứ không phải trời trăng mây gió gì. Dân mình cần nhất là nghiên cứu về giống lúa, nghiên cứu liên quan tới nông nghiệp. Đất nước ta chưa phải là nước công nghiệp đâu mà nghiên cứu quá xa vời.

Đối với công nghiệp, chúng ta cần học tập trước đã. Ví dụ như cái máy tính nếu sản xuất được 40% rồi thì anh nghiên cứu để tiếp tục sáng tạo thêm. Chứ ở vị trí thấp thì chưa nên nghiên cứu những cái mông lung.Tức là mình nghiên cứu thì vẫn phải có định hướng cụ thể.

Bản thân tôi cũng tài trợ vào chương trình nghiên cứu ở Đại học Hùng Vương, hàng năm họ cũng nó với tôi hết tiền và yêu cầu tôi tài trợ. Thì tôi yêu cầu phải có chủ đề nghiên cứu thì tôi mới tài trợ, không có chủ đề tôi không tài trợ. Chứ nghiên cứu, phát minh ra mà để nước khác mừng hơn nước mình thì cũng không nên. Tất nhiên đóng góp cho nhân loại là tốt, nhưng với tôi, cái gì lo được cho dân tộc mình thì mới làm.

Thế thì, bây giờ tôi đặt hàng. Nếu đề nghị hỗ trợ 1 tỷ tôi cho hẳn 10 tỷ, nghiên cứu giống lúa, rau, tôm, gia cầm... trong các sản phẩm đó, nếu thấy cái nào hợp khả năng nghiên cứu tôi mới đầu tư. Còn những vấn đề khác tôi chưa thấy bức xúc lắm.

Nhà báo Lê Vũ Phong: Ông có ý định chuyển một phần đầu tư của mình vào nông nghiệp không?

Ông Đặng Thành Tâm: Thực tế là có. Tôi có đầu tư vào trông cao su. Tôi cũng cho anh em tập nghiên cứu giống cao su, nhưng mà cũng chưa thể giỏi bằng nước ngoài.

Nhà báo Lê Vũ Phong: Chuyển sang lĩnh vực đầu tư khác là văn hóa giáo dục và xã hội, thì các doanh nghiệp thường ít mặn mà với lĩnh vực này. Nhưng bản thân ông, ông suy nghĩ như thế nào về vấn đề này?

Ông Đặng Thành Tâm: Tôi không đồng tình với góc nhìn này. Về câu chuyện tài trợ giáo dục thì người ta có làm nhưng không thích nối ra.

Quan điểm của chúng tôi là đã làm từ thiện thì không cần được biết đến, vì nếu biết đến lên báo thì chẳng khác gì bỏ tiền quảng cáo cả.

Nói ngay như Tập đoàn Tân Tạo xây dựng trường Đại học Tân tạo cả trăm héc ta. Một năm chọn ra 500 Hoa Trạng nguyên để đào tạo miễn phí với trên 50% giáo viên là người nước ngoài trên hệ thống cực kì hiện đại. Bộ GD& ĐT nhận định chưa có trường nào lại bỏ không tiền đào tạo nhân tài như vậy.

Ngay như chúng tôi đầu tư vào trường Hùng Vương một cách phi vụ lợi và đầu tư vĩnh viễn. Một mình mình không thể làm được, mình phải kêu gọi và làm cho người khác hiểu nên mới nói ra thôi. Rồi trong quan hệ với Lào, tôi cũng đầu tư cho giáo dục, du học cho học sinh Lào tại Việt Nam.

Học sinh chúng tôi đào tạo ra đều có thể làm được luôn. Tôi cho các em học sinh đi tới các công xưởng, các phòng thí nghiệm để định hướng các em động viên các em nỗ lực và ước mơ thêm.

 


 
Tấm gương
  Bầu cử TT và thể chế chính trị nước Mỹ  
  Bầu Đức muốn thành tỷ phú thế giới  
  Bên tình bên lý, bên nào nặng hơn?  
  Bí ẩn của kiếp luân hồi  
  Bi kịch của tả quân Lê Văn Duyệt triều Nguyễn  
  Bí mật về trận đánh định mệnh  
  Bí mật đời sống tinh thần của Steve Jobs  
  Biện chứng của quá khứ  
  Bill Gates nói về Học đại học  
  Binh pháp Tôn Tử  
  Các nhà giáo già lo lắng về giáo dục  
  Cách thuyết phục dân tốt nhất là cho thấy chuyển biến thực  
  Cải cách giáo dục bắt đầu từ dạy làm người  
  Cải cách thể chế: "Đột" nhiều mà chưa đủ "phá"  
  Cảm giác bất an  
  Cần một cương lĩnh xây dựng chế độ dân chủ nhân dân  
  Căn nghiệp của con người nhìn từ vụ đánh bom ở Boston  
  Cần sự nổi dậy của tư duy giáo dục  
  Câu chuyện cô gái 16 tuổi làm cảm động cả đất trời !  
  Câu chuyện về người họa sĩ già và đứa bé  
  CEO trứ danh Steve Jobs  
  CEO Đặng Thành Tâm: Giàu một phần nhờ... khủng hoảng!  
  Chẳng lẽ bây giờ lại sợ vài người nói trái chiều?  
  Chất lượng cán bộ, công chức: Tốt đẹp phô ra, xấu xa...  
  Chỉ cần cúi xuống  
  Chia sẻ của Đức Dalai Lama  
  Chiếc cầu  
  Chính chúng ta là người quyết định số phận  
  Chính phủ nên từ bỏ vai tổng quản với tài sản công  
  Chính sách quốc gia và hạnh phúc của dân  
  Chính trị gia sáng suốt phải thấu rõ nguồn cơn bất mãn  
  Chính trị gia: Nghe sự thật chứ không phải điều mình thích  
  Chú chó đứng ở sân ga 10 năm đợi chủ  
  Chủ tịch Liên đoàn Luật sư phải là luật sư danh tiếng  
  Chúa đảo Tuần Châu nói về kinh tế tri thức  
  Chuyển mô hình tăng trưởng và can thiệp khôn ngoan của Nhà nước  
  Chuyện nữ đệ tử thông minh nhất của đức Phật  
  Chuyện tình của người cận vệ cho Bác Hồ  
  Chuyện trò với nhà toán học số một của Việt Nam  
  Chuyện đời bất ngờ của Vua Karl XIV Johan  
  Có hay không đời sống kiếp sau  
  Cội nguồn hạnh phúc  
  Con người phải hợp lý  
  Con người tự do vẫn là ý niệm xa lạ  
  Công chức "cộng sinh" và những nẻo đường ly tán  
  Công nhận GS, PGS: Nhiều tiêu chuẩn không cần thiết  
  Công đức sám hối  
  Cò cưa đàm phán  
  Cuộc bầu cử mang sắc màu Hollywood  
  Cuộc gặp gỡ giữa hai Đức Phật: Đức Phật nhiên đăng (DIPANKARA) và tiền kiếp của Đức Phật Thích Ca Mâu Ni (GOTAMA)  
  Cuộc đời của Đức Khổng Tử  
  Cuộc đời của Đức Phật Thích Ca Mâu Ni  
  Cựu Chủ tịch Quốc hội bàn việc sửa Hiến pháp  
  Dalai Lama - Những lời khuyên tâm huyết - Lời nói đầu  
  Dalai Lama với dự định mới trong việc chọn người kế vị  
  Danh vọng kết thúc và bắt đầu từ trường kinh doanh  
  David  
  Di chúc của Chủ tịch Hồ Chí Minh (công bố năm 1969)  
  Diễn văn chiến thắng của ông Barack Obama  
  Diễn văn của Thượng nghị sỹ John McCain  
  DN Nhà nước: Muốn "chủ đạo" phải tạo áp lực cạnh tranh  
  Doanh nhân nói chuyện phong thủy  
  Doanh nhân trước hết phải thành thật với chính mình  
  Doanh nhân và chuyện hình thức  
  Doanh nhân với việc học tập  
  Donald Trump - tỷ phú hay ngôi sao truyền hình  
  Dù khó khăn lúc đầu, cái tiến bộ rồi sẽ thắng  
  Giám đốc Deloitte bắt bệnh doanh nghiệp Việt  
  Giảng viên "lãng quên" và sinh viên "trộn lẫn"  
  Giáo dục lòng say mê làm việc  
  Giới tỉ phú làm gì với tiền tỉ?  
  GS Michael Porter: Nước Mỹ cần một chiến lược kinh tế dài hạn (P1)  
  GS Michael Porter: Nước Mỹ cần một chiến lược kinh tế dài hạn (P2)  
  GS TS VŨ GIA HIỀN - GIÁM ĐỐC TRUNG TÂM NGHIÊN CỨU VÀ ỨNG DỤNG VĂN HOÁ – DU LỊCH: Bạo lực xã hội thể hiện tâm trạng bất an  
  GS.Kaplan: GS.Kaplan:  
  GS.Michael Porter: "VN nên bớt phụ thuộc vào nhân công giá rẻ"  
  Gs.Michael Porter: VN phải cải cách từ thôi thúc bên trong  
  Gương hy sinh  
  Gương người xưa: Dùng từ bi và đức độ để cảm hóa dân chúng  
  Hạc giấy ở HIROSHIMA  
  Hai mươi câu hỏi dành cho TS. Alan Phan  
  Hạn chế danh mục  
  Hạnh phúc chân thật là gì?  
  Hãy suy ngẫm  
  Hãy tự mình thắp đuốc lên mà đi !  
  HLV Calisto: "Lương tâm là ông chủ duy nhất của tôi"  
  Hóa giải suy nghĩ sai lầm: Chúng ta là công việc của mình  
  Hoàn cảnh không may giúp ta nghị lực  
  Học mà không suy nghĩ là phí công  
  Học sinh cần học kỹ năng gì?)  
  IQ quan trọng hay EQ?  
  Khám phá tư duy của những người đột phá sáng tạo  
  Khi đam mê trở thành động lực sống  
  Khởi nghiệp từ 1 xu  
  Không có sự phát triển nào đi trước tự do  
  Không có tầm nhìn, đừng nói chuyện kinh doanh  
  Không có tư duy phản biện, không phải là trí thức!  
  Không có ý tưởng mới, thì mãi theo sau người khác  
  Không gian tinh thần  
  Không nên cộng thêm cái gì vào tư tưởng Hồ Chí Minh  
Trang 1/4 : 1 - 2 - 3 - 4  Trang sau