Gần đây, trên website Khải Minh tôi thấy bài viết rất thú vị
của tác giả 啟明思郎về "Lý Giải Khúc
Mắc Thiên Đàng Địa Ngục”, mang nhiều ý nghĩa cho cuộc sống tâm linh, tôi rất
thích. Thay lời cám ơn, tôi cũng muốn chia sẻ với các bạn một bài viết có chủ
đề về địa hạt tâm linh… 2 năm trước, tôi du lịch Canada, tình cờ trên tủ sach
nhà em vợ thấy cuốn [Tây Tạng Sanh Tử Thư], tôi rất thích cuốn sách này, người
em đã tặng cho tôi và tôi đã mang nó về Mỹ. Hôm nay, tôi muốn chia sẻ những tài
liệu hữu ích trong cuốn sách này với các bạn , vì giới hạn bản quyền tôi không
thể đăng nguyên văn bằng tiếng Hoa lên website, và cũng tiện cho các đọc giả
Việt ngữ. Tôi sẽ trích đoạn trong cuốn sách này và soạn từ tiếng Hoa sang Việt,
và sẽ đăng từng phần trên website KM, đề các bạn cùng nhau tìm hiểu về thế giới
sau khi chết.
(Nếu bạn có thể đọc tiếng Hoa, hãy tìm cuốn sách《西藏生死書》để đọc nguyên văn).
- Giới thiệu về nguyên tác giả:
Padmasambhava (Liên-Hoa-Sanh đại sĩ) là người Ấn-Độ cổ đại,
Thế kỷ thứ tám đã đến Tây-Tạng truyền bá Phật giáo Mật tông. Tây-Tạng Sanh Tử
Thư là một tác phẩm kinh điển lưu truyền về sự chết và sự giải thoát của Phật
giáo Tây-Tạng. Những giai đoạn để đối phó trong thế giới Trung-Ấm sau khi chết,
mà còn truyền đạt cho người đọc một thông điệp - chúng ta thực sự có thể chuẩn
bị tinh thần và vượt qua sự hoảng sợ trước khi lâm chung. Cái chết không có
nghĩa là kết thúc của tất cả mọi thứ, cái chết được xem như là một cơ hội thoát
ly sanh tử hay luân hồi. Kiệt tác cổ điển này sẽ hướng dẫn và chỉ đạo chúng ta
để thấu hiểu bản chất của sự sống và chết, cái nhìn sâu sắc vào thế giới sau
khi tử vong, và cuối cùng viên mãn tự cứu và giải thoát.
Tất cả mọi người sớm hay muộn cũng phải đối diện với cái
chết. Làm thế nào để tiếp thu được cái chết, làm thế nào để giúp đỡ gia đình và
người hấp hối đối diện với tử vong, hoặc hộ niệm cho người lâm chung kết thúc
trong thời điểm cuối của cuộc sống, cuối cùng an nhiên độ qua cảnh tượng hải
hùng để chấp nhận sự phân rã vật lý của cơ thể. Cuốn sách này sẽ khám phá những
bí ẩn của sự chết và phá giải mật mã về luân hồi và siêu thoát.
- Bốn Mươi Chín Ngày Sau Khi Chết:
Bốn mươi chín ngày (bảy thất) sau khi chết, nhận thức của
người chết sẽ đi vè đâu? Lâm chung (Ngũ đại phân giải) là gì? Thân nhân và bạn bè có thể làm gì bên cạnh nỗi đau vô
vọng? kiệt tác cổ điển Phật giáo Tây-Tạng cách đây 1,200 năm đã giải thích
tường tận hành trình 49 ngày sau khi chết, đã tường thuật chi tiết về sự huyền
bí của thế giới Trung Ấm sau cái chết.
- Trung - Ấm là gì:
49 ngày Sau khi chết gọi là thời kỳ Thân-Trung-Ấm (中陰身), trong thời gian này, người quá cố không nhận thức được hay
không chấp nhận minh đã chết, nên thần thức vẵn còn lẩn quẩn bên gia đình,
người thân hay nơi tử vong, do đó, người ta thường cầu nguyện công đức cúng
dường theo đức tin Phật giáo. để người quá cố được ra đi một cách dể dàng, thời
điểm này là quá trình chúng sinh từ sống sang cõi chết, khoảng thời gian quá độ
chuyển tiếp giữa kiếp này sang kiếp khác....
PHẦN 1 - BƯỚC SANG NGƯỠNG CỬA CÁI CHẾT
Ai cũng không thể tránh khỏi quy luật của tự nhiên "Sanh,
Lảo, Bịnh, Tử”, cái chết không loại trừ bất cứ người nào, ai cũng biết rồi cũng
sẽ đến lúc mình "ra đi” và không được báo trước. nhưng có mấy ai chuẩn bị khi
chuyện này xảy ra, không những vậy, nhiều người còn sợ không dám nhắc đến hay
nghĩ đến.
- Có phải chết rồi là hoàn toàn hết không?
- Có thế giới bên kia (cõi âm) hay không?
- Nếu có, thì chết rồi sẽ ra sao, và sẽ đi đâu?
- Người tu hành và người ác sau khi chết sẽ ra sao?
- Chết rồi có thể về nhà hay nhìn thấy người thân được không?
- Khi mất, xác nên chôn hay thiêu?
- Người trong gia đình có thể giúp được gì khì người thân sắp
lìa đời.
- Bảy thất quan trong như thế nào đối với người vừa qua đời.
- Những điều gì cần biết sau cõi chết.
- Bao lâu mới được đầu thai v.v…
Nếu bạn muốn tìm hiểu những câu trả lời trên với niềm tin tôn
giáo hoặc tò mò muốn biết thêm chi tiếc, xin hãy đọc ”Tây Tạng Sanh Tử Thư”
nguyên tác giả Liên Hoa Sanh đại sĩ, bài soạn Việt ngữ của Tạ Quốc Hưng sẽ đăng
trên website:
khaiminhnhatranh.net
Tài Liệu Tham Khảo:
Tây Tạng Sanh Tử Thư (Liên-Hoa-Sanh đại sĩ)
Bí Ẩn Sau Cõi Chết (Đoàn Văn Thông)
How To Be Born Again (Billy Graham)
Life After Death (Elizabeth Hanley)
Death and Immortality (Phillips D.Z.)
The Next World (R. Crookall)
1.1. NGUYÊN NHÂN CÁI CHẾT
Người chết có hai nguyên nhân: Cái chết quá sớm và cái chết
tự nhiên vì thọ mệnh bị cạn kiệt. Chết quá sớm có thể cải biến tuổi thọ được
thông qua việc tu hành học Pháp. Nhưng nếu nguyên nhân cái chết vì thọ mệnh hao
tán của tự nhiên, sẽ không có cách nào có thể thay đổi, bạn phải sẵn sàng để ra
đi. Chúng ta hãy nhìn vào hai nguyên nhân của sự chết: Sự hao tán thọ mệnh của
tự nhiên, và sự kết thúc cuộc sống quá sớm gây ra bởi bệnh tật hoặc tai nạn.
1.2. SỰ HAO TÁN THỌ MỆNH CỦA TỰ NHIÊN
Bởi vì Nghiệp của chúng ta, nên mõi người đều có một tuổi thọ
nhất định, khi nó hao tán, thì không thể tiếp tục được. nhưng đối với những vị
cao tăng hoặc những vị thượng sư, họ có thể khắc phục hạn chế này để kéo dài
tuổi thọ. Tây Tạng có một truyền thống là người thầy thường cho đệ tử biết họ
sẽ sống được bao lâu, vì họ có thể thông qua sức mạnh của nhân duyên tu hành,
làm việc công đức và các yếu tố khác, họ có thể sống lâu hơn.
1.3. CHẾT QUÁ SỚM
Mặt khác, nếu vì một lý do nào để dẫn đến cái chết, trường
họp này tương đối dể thay đổi, tất nhiên, cái chết phải là biết trước. Sách Y
học Tây Tạng và Trung-Ấm-Giáo-Pháp có đề cập đến những dấu hiệu cảnh báo của
cái chết, đôi khi nhận biết tử vong trong vòng một vài năm hoặc vài tháng, hoặc
nhận biết một vài tuần hoặc một vài ngày của cái chết. Bao gồm các dấu hiệu vật
lý của cơ thể, chẳng hạn như màu da thay đổi, có mùi vị đặc biệt hoặc thay đổi
đáng kể trong sự hô hấp của bệnh nhân, hoặc trong giấc mơ, hay có thể quan sát
qua những cử chỉ bất bình thường. Tuy nhiên, chỉ một số ít người có trí thức
chuyên môn mới giải thích được những hiện tượng này. Mục đích là cảnh báo trước
mạng sống của người này đang gặp nguy hiểm, đồng thời nhắc nhở người này cần
phải tu luyện để kéo dài thêm tuổi thọ trước khi chuyện xấu này xảy ra.
Sự tu hành của chúng ta cũng là sự tích luỷ của "công
đức", do đó, sẽ mang lại sức khỏe và giúp chúng ta sống lâu hơn, Một vị tu
hành tốt, có thể thông qua việc tu hành để thể chất sinh lý và tinh thần của
mình được hoàn chỉnh, đây là nguồn trị liệu lớn nhất, cũng là nguồn kháng cự để
bảo vệ và chống lại bệnh tật hữu hiệu nhất.
Ngoài ra, còn có Diên-Thọ-Pháp-Môn (延壽法門), pháp môn này có thể thông qua sức mạnh của Thiền-Định (禪定) và Quán-Tưởng (觀想), hấp thụ Địa,
Thuỷ, Hoả, Phong, Tứ-Đại và Khí của vũ trụ. Khi năng lượng của chúng ta bị yếu
và không bình hành, pháp môn này có thể giúp tăng cường và đều hòa Khí của
chúng ta để kéo dài thêm tuổi thọ. Có rất nhiều phương pháp giúp nâng cao tuổi
thọ, như cứu các động vật sắp bị giết, mua họ về và phóng sanh là cách thường
thấy, phóng sanh rất phổ biến ở Tây Tạng và vùng Hy-Mã-Lạp-Sơn, người ta thường
đi đến các chợ để mua cá, và sau đó phóng sanh, theo luật Nghiệp-Quả của tự
nhiên, tước đi sanh mệnh hoặc làm tổn thương chúng sinh khác, dĩ nhiên sẽ giảm
ngắn tuổi thọ của chúng ta, ngược lại, nếu cứu sống chúng sinh, sẽ kéo dài thêm
cuộc sống của chúng ta.
PHẦN 2 - "ĐAU KHỔ" CỦA LÂM-CHUNG-TRUNG-ẤM (臨終中陰)
Khoảng thời gian sắp lâm chung đến khi Nội-Hô-Hấp đình chỉ,
hoặc trong giai đoạn xảy ra những triệu chứng của sự tử vong, được gọi là
Lâm-Chung-Trung-Ấn, là quá trình "Đau Khổ", bởi vì nếu chúng ta không
chuẩn bị cho cái chết, đó hẳn là một kinh nghiệm rất đau đớn.
Ngay cả đối với một vị tu hành, quá trình của tử vong cũng có
thể rất là đau đớn, bởi vì sự mất đi của thân xác và những kinh nghiệm tích luỷ
rất khó khăn trong suốt cuộc sống thực tại. Nếu đã nghe giáo pháp để hiểu được
ý nghĩa của cái chết, bạn biết thời điểm cái chết sẽ đến, khi Địa-Quang-Minh (地光明) xuất hiện, sẽ ẩn tàng một hy vọng rất lớn. Tuy nhiên, điểm
quan trọng là chúng ta có thể nhận chứng ra không, khi còn sống chúng ta nên
thông qua tu hành để ổn định sự nhận chứng của tâm tánh.
Tuy nhiên, nhiều người không tu hành, không thực sự biết gì
về cái chết. Đột nhiên toàn bộ cuộc sống và thực tại sẽ tiêu tan biến mất, điều
đó rất là khủng khiếp, vì không biết những gì sẽ xảy ra, hoặc sẽ đi về đâu. vì
khi còn sống ít ai chuẩn bị gì cho cái chết, hầu như tất cả những người chăm
sóc cho người sắp lâm chung đều biết, sự lo âu thậm chí làm tăng thêm những đau
đớn cho thể xác. Nếu chúng ta không chăm sóc tốt cho cuộc sống riêng mình, có
hành vi xấu và tổn thương đến người khác, chúng ta sẽ cảm thấy tội lỗi và hoảng
sợ. Nhưng nếu có sự hiểu biết về Trung-Ấm-Giáo-Pháp, dù chưa tu tập hoặc chứng
ngộ, cũng ít nhiều mang lại cho chúng ta niềm an ủi và hy vọng.
2.1. QUÁ TRÌNH CỦA CÁI CHẾT
Kinh Tây Tạng thuyết minh rất kỷ về quá trình của Tử Vong,
chủ yếu bao gồm hai giai đoạn của sự phân hủy, Ngoại-Phân-Hủy và Nội-Phân-Hủy,
Ngoại-Phân-Hủy là sự phân hủy của Ngũ-Căn và Ngũ- Đại, Nội-Phân-Hủy là sự phân
hủy của ý niệm và cảm xúc. Đầu tiên Chúng ta cần hiểu các thành phần cấu tạo
của cơ thể và Tâm, chúng sẽ bị tiêu tan khi chết.
Cơ thể con người được tồn tại qua sự quyết định của năm yếu tố,
Địa, Thuỷ, Hoả, Phong, và Khí. Thông qua Ngũ- Đại, cơ thể chúng ta mới được tạo
thành và duy trì, khi chết Ngũ- Đại sẽ bị phân hủy. Ngũ- Đại sẽ quyết định
phương thức sống của chúng ta, điều thú vị là: Tiềm năng và tính chất của
Ngoại-Ngũ-Đại cũng tồn tại và hổ động trong Tâm, Tâm có thể dung nạp những kinh
nghiệm khác nhau là tính chất của Địa-Đại, tính liên tục và tính khả tố là tính
chất của Thuỷ-Đại, sự minh mẫn và cảm thụ là tính chất của Hoả-Đại, sự liên tục
hoạt động là tính chất của Phong-Địa, bao la vô biên là tính chất của
Không-Đại.
Ý thức cảm quan của cơ thể được tạo ra bởi Tâm, Nhục, Cốt, cơ
quan tị giác嗅覺(鼻根) là Địa Đại. Huyết, cơ quan vị giác味覺(舌根) và dịch thể là
Thuỷ đại. Nhiệt độ, sắc tố, cơ quan thị giác視覺(眼根) là Hoả đại. Hô hấp, cơ quan xúc giác觸覺(身根) là Phong- Đại.
Huyệt trong cơ thể, cơ quan thính giác聽覺(耳根) là Không-Đại.
Khi qua đời, tất cả những yếu tố này sẽ bị phân hủy. Quá
trình chết là một quá trình phức tạp và liên quan lẩn nhau, cơ thể và Tâm đồng
thời tan rã. Khi ngừng thở, các chức năng cơ thể và cảm giác cũng biến mất. và
sự hỗ trợ của khí cũng không tồn tại, Ngũ-Đại từ từ phân hủy. kết quả trong mọi
giai đoạn phân hủy, sẽ ảnh hưởng cả hai phương diện thể chất và tinh thần của
người lâm chung, những dấu hiệu này sẽ biểu hiện ra từ cơ thể vật lý bên ngoài
và tinh thần bên trong.
2.2. TƯ THẾ LÂM CHUNG
Theo truyền thống, tư thế được đề nghị thường nằm bên phải,
mà cũng là tư thế Phật-Đà nhập niết bàn, tay trái để trên đùi trái, tay phải để
dưới quai hàm, đóng mũi phải. hai chân thân triển, hơi cong. Vì một số khí mạch
ở bên phải của cơ thể sẽ gây ra Nghiệp- Khí của Vô-Minh (無明的 ”業氣” ). Tư thế nằm
bên phải, sẽ đè nén trên những khí mạch này, đồng thời đóng mũi bên phải, cũng
có thể giúp chặn lại những khí mạch Vô-Minh.
Khi cái chết sảy ra, Minh-Quang (明光) xuất hiện, lúc này sẽ có thể giúp người lâm chung nhận
chúng được nó. Tư thế này cũng có thể giúp Ý -Thức rời khỏi cơ thể từ
Phạm-Huyệt (梵穴) của Đỉnh-Luân (頂輪), bởi vì các đường mạch khác đã bị chặn, Ý-Thức chỉ còn một
lối ra duy nhất.
PHẦN 3 - NGOẠI PHÂN HỦY(外分解):
3.1. NGŨ CĂN VÀ NGŨ ĐẠI(五根和五大)
Ngoại-Phân-Hủy là phân giải của Ngũ-Căn và Ngũ-Đại. Khi cái
chết đến, những kinh nghiệm của phân hủy sẽ như thế nào?
Đầu tiên, có thể nhận thức được Ngũ-Căn bắt đầu ngưng hoạt động.
Nếu người thân và bạn bè đứng nói chuyện gần giường người sắp quá cố, đến một
điểm nào, người sắp quá cố chỉ còn nghe tiếng,nhưng không thể nhân biết họ đang
nói gì, điều đó có nghĩa là nhĩ thức đã ngừng làm việc. Khi nhìn một vật gì
phia trước, chỉ có thể nhận thấy hình dáng lờ mờ không rõ chi tiết, nghĩa là
nhãn thức đã không còn hoạt động. Tình hình tương tự cũng sẽ xảy ra ở mũi, lưỡi
và thân.
Khi những cảm giác của mắt, tai, mũi, lưỡi và thân thể không
còn hoạt động nữa, lúc này chính là giai đoạn đầu của quá trình phân hủy.
3.2. BỐN GIAI ĐOẠN TIẾP THEO LÀ SỰ PHÂN HỦY CỦA TỨ-ĐẠI:
3.2.1. ĐỊA-ĐẠI:
Cơ thể bắt đầu mất hết sức lực, không ngồi được, không thể
thẳng người, và không thể nắm bất cứ cái gì. không cách nào chống đầu lên, mà
dường như rơi chìm xuống đất sâu, hoặc bị một áp lực nghiền nát, cảm thấy bất
kỳ tư thế nào cũng không thoải mái. Khuôn mặt trở thành nhợt nhạt, rất khó mở
mắt hoặc nhắm mắt. Khi sắc uẩn (色蘊) phân hủy, cơ thể
cảm thấy rất là nhuyễn nhược vô lực, tâm thần bị bối rối, sau đó rơi vào trạng
thái hôn mê.
(Ngũ uẩn, là Sắc, Thọ, Tưởng, Hành và Thức. (五蘊,就是色,受,想,行,識).
Ngũ uẩn đại diện cho sự cấu trúc liên tục của tâm lý con
người, cấu thành yếu tố kinh nghiệm và chấp chước của cái ngã, cũng là cơ sở
đau khổ của luân hồi.)
Đây là dấu hiệu giải thể từ Địa-Đại hòa nhập (溶入) Thuỷ-Đại. Điều này có nghĩa rằng Địa-Đại không thể cung cấp
cơ sở ý thức nữa, trong khi đó khả năng Thuỷ-Đại càng ngày càng minh hiển hơn.
Vì vậy, tâm sẽ xuất hiện những huyễn tượng ánh sáng lấp lánh.
3.2.2. THUỶ-ĐẠI
Người quá cố không thể kiểm soát những dịch thể (液體) của cơ thể. Nước mũi, nước dãi, nước mắt sẽ chảy ra, nước
tiểu có thể bị thất cấm(失禁). Lưỡi cứng không
thể cử động, mắt bắt đầu cảm thấy khô, đôi môi rũ xuống và nhợt nhạt không có
huyết sắc, miệng và cổ họng cảm giác như bị bóp nghẹt, trở nên rất khát nước.
bắp cơ run rẩy và rút lại, cảm giác của cái chết bắctđầu bao phủ. Khi Thụ-Uẩn (受蘊) phân giải, cơ thể cảm giác rất yếu ớt, luân phiên xuất hiện
đau khổ và vui sướng, nóng lạnh. Tâm trở nên mơ hồ, cáu gắt và căng thẳng. cảm
thấy ngộp thở như khi bị rơi xuống biển chết đuối, hoặc bị con sông cuốn trôi.
Đây là dấu hiệu Thuỷ-Đại đang nhập Hoả-Đại, lúc này Hoả-Đại
thay thế hỗ trợ cho ý thức, tâm sẽ cảm nhận như bị làng khói mỏng hoặc sương mù
bao phủ.
3.2.3. HOẢ-ĐẠI
Miệng và mũi khô hoàn toàn, nhiệt độ cơ thể bắt đầu giảm,
thường thì bắt đầu lạnh từ bàn chân, tay và cuối cùng là tim. Dường như có
nhiệt độ bóc từ Đính-Luân(頂輪), hơi thở thông
qua miệng và mũi, sẽ cảm giác là hơi lạnh, sau đó không uống hoặc tiêu hóa được
bất cứ điều gì. Khi Uẩn(蘊) phân hủy, Tâm
cảm thấy hỗn loạn, không thể nhớ tên của người nhà hay bạn bè, hoặc thậm chí
không nhận ra họ là ai, vì âm thanh và thị giác đã không còn hoặt động, càng
ngày càng khó nhận thức được những gì xảy ra chung quanh họ.
Trong tâm cảm thấy như bị thiêu cháy dữ dội, đây cũng là
Hoả-Đại đang nhập vào Phong- Đại, chức năng Hỏa-Đại giảm giần, và Phong-Đại sẽ
từ từ đảm nhận vai trò của nhận thức, tâm sẽ xuất hiện ánh sáng lấp lánh, cũng
giống như đom đóm trong đêm tối.
3.2.4. PHONG-ĐẠI
Hơi thở ngày càng khó khăn, không khí dường như thoát ra
trong cổ họng, hơi thở gấp rút và phát ra những âm thanh nặng nề, hơi thở trở
nên ngắn và tốn nhiều sức, thở ra trở nên dài hơn, đôi mắt trợn lên, người hoàn
toàn không thể cử động được. Khi Hành-Uẩn (行蘊) phân hủy, tâm
trở thành hổn loạn, không còn biết những gì về thế giới bên ngoài, tất cả đều
trở nên mơ hồ. Đây là giai đoạn cuối cùng của sự cảm giác với môi trường bên
ngoài. Lúc này bắt đầu có ảo tưởng và nhìn thấy ảo giác: Nếu khi sống làm nhiều
điều xấu, sẽ thấy hình ảnh khủng sợ. Tất cả những hình ảnh hải hùng hoang mang
khi còn sống sẽ được tái diễn lại, và thậm chí sợ hãi và muốn khóc. Nếu chúng
ta sống thân thiện với lòng từ bi, sẽ nhìn thấy những niềm vui của cảnh thiên
đường, gặp những người bạn khả ái và những vị thầy giác ngộ hoặc những thiện
nhân, biết rằng qua đời chỉ có an tường, mà không sợ hải.
Kinh nghiệm bên trong của người lâm chung là một cơn cuồng
phong quét qua toàn bộ thế giới của họ, cơn lốc xoáy, phá hủy toàn bộ vũ trụ,
điều đó không thể tưởng tượng. Đây là dấu hiệu của Phong-Đại hội nhập vào tâm
thức, tất cả tụ tập tại Tâm-Luân (心輪) của
Khí-Sanh-Mệnh (生命氣). Vì vậy, trái
tim sẽ thấy một ngọn đuốc hoặc đèn đang cháy, và toả ra ánh sáng màu đỏ.
Hơi hít vào tiếp tục trở thành ngắn hơn, thời gian thở ra lúc
càng lâu hơn. Trong Thời gian này, máu tập trung tiến nhập vào Mạch-Sanh-Mệnh(生命脈) của Tâm-Luân. Ba giọt máu tụ tập lại nhau, một giọt tiếp
đến một giọt, sản sanh ba hơi thở dài cuối cùng, rồi đột nhiên ngừng thở.
Chỉ còn ít hơi ấm ở trong tim. Tất cả các dấu hiệu của sự
sống đều bị đình chỉ, lúc này thử nghiệm y học hiện đại gọi là "tử vong”,
Nhưng các thượng sư Tây Tạng nói rằng quá trình bên trong vẫn còn tiếp tục.
Thời gian giữa ngưng thở và Nội-Hô-Hấp (内呼吸) như ăn một bữa
ăn, khoảng 20 phút. Nhưng điều này không phải tuyệt đối, toàn bộ tiến trình
cũng có thể trãi qua một cách nhanh chóng.
PHẦN 4 - NỘI-PHÂN-HỦY(内分解)
Trong quá trình này, ý niêm và tinh thần sẽ lần lược bị phân
hủy, người lâm chung sẽ không còn ý thức được gì.
Lúc này, Bạch-Bồ-Đề di truyền từ cha bị biến mất khi sự hỗ
trợ của khí không còn nữa, và sẽ dọc theo Trung-Mạch (中脈) hạ đến Tâm-Luân (心輪), dấu hiệu thể
hiện bên ngoài là "một màu trắng sóa " như ánh trăng trên bầu trời.
Dấu hiệu bên trong là sự nhận thức trở nên rất rõ ràng, tất cả 33 ý niệm của
Sân (三十三種嗔) đều ngừng vận tác, giai đoạn này được gọi là
"Hiển-Hiện "(顯現appearance )。
Tiếp theo đó, Hồng-Bồ-Đề di tryuền từ mẹ sau sự hỗ trợ của
khí bị biến mất, sẽ theo Trung-Mạch (中脈) thăng lên, dấu
hiệu thể hiện bên ngoài là "một màu đỏ thẫm”, giống như mặt trời tỏa sáng trên
bầu trời, dấu hiệu bên trong là hạnh phúc mạnh mẽ, bởi tất cả 40 ý niệm của
Tham (四十種貪) đều ngừng vận tác, giai đoạn này, được gọi là
"Tăng-Trưởng" (增長increase).
Khi Hồng-Bồ-Đề và Bạch-Bồ-Đề hội ngộ tại Tâm-Luân, chúng sẽ
bao quanh ý thức ở tâm điểm. Tại thời điểm này, kinh nghiệm giống như trời và
đất đã được hội hợp. Dấu hiệu bên ngoài là "một nhóm tối đen”, như thể được bao
phủ trong một bầu trời tối thẫm. kinh nghiệm của dấu hiệu bên trong là không
còn một ý niệm nào, tất cả 7 ý niệm của Si (七種痴) đều ngừng vận
tác, giai đoạn này được gọi là "Hoàn-Toàn-Chứng-Đắc (完全証得full attainment).
Sau đó, khi ý thức hồi tỉnh lại một chút, ánh sáng
Địa-Quang-Minh (地光明) sẽ xuất hiện,
giống như bầu trời tinh khiết, không có mây và sương mù, còn được gọi là
Tử-Vong-Minh-Quang-Đích-Tâm (死亡明光的心the mind of clear
light of death), đây là nhận thức sau nhất trong tâm, còn được gọi là
Phật-Tính, là nguồn gốc thực sự của ý thức. sự liên tục thể của tâm, thậm chí
còn tiếp tục mở rộng đến khi thành Phật. (這種心的連續體continuum of mind,甚至會延續到成佛).
Tất cả chúng sinh, bao gồm những côn trùng vi nhỏ nhất, cũng
phải trải qua quá trình này. Nếu tử vong vì tai nạn bất ngờ, quá trình này vẫn
sẽ xảy ra, nhưng nó sẽ xảy ra rất nhanh.
Trong sự hiểu biết về quá trình xảy ra Ngoại-Phân-Huỷ và
Nội-Phân-Hủy, điều đơn giản nhất là xem nó như sự phân hủy dần dần và liên tục
của cơ thể và tâm trí, cho đến cuối cùng khi ý thức hiển lộ Địa-Quang-Minh.
PHẦN 5 - KINH NGHIỆM CỦA THÂN-TRUNG- ẤM
Trong vài tuần đầu tiên của Thân-Trung-Ấm(中陰身), tùy thuộc vào người quá cố là đàn ông hay đàn bà trong
kiếp trước. Họ không biết mình đã chết, nên về nhà để gặp gia đình và người
thân. Họ cố gắng nói chuyện hay chạm vào vai của người thân, nhưng người thân
không trả lời, và cũng không nhận thức sự tồn tại của họ. Mặc dù họ ra sức tìm
cách gây sự chú ý, nhưng vẫn không thể được. Khi thấy người thân đau lòng và
buồn bã khóc thương vì cái chết của mình, người quá cố chỉ có khả năng để quan
sát, họ cố gắng sử dụng vật dùng của mình, nhưng không được. Trên bàn ăn không
còn chỗ ngồi của họ, người thân hay bạn bè đang xử dụng đồ riêng của họ. Họ cảm
thấy giận dữ và phẫn nộ, tổn thương và thất vọng, "Giống như cá bị thụ khổ
trong cát nóng."
Nếu người quá cố chấp trước với thân xác của họ, hay thậm chí
cố gắng để tái nhập vào cơ thể hoặc lưu nán lại xung quanh, kết quả vẫn vô ích.
Trong trường hợp cực đoan, Thân-Trung- Âm lơ lửng bên cạnh các vật dụng hoặc
nhục thể bồi hồi vài tuần hoặc thậm chí vài năm, mà cảnh nhiên vẫn không biết
trên thực tế mình đã chết. Chỉ khi nhận biết họ không có hình bóng, không phản
ánh trong gương, không lưu lại dấu chân trên mặt đất, và cuối cùng họ mới hiểu
rằng mình đã chết. Thật là một sự kinh hoàng mà họ không thể chấp nhận được khi
biết mình đã tử vong.
Tại Thụ-Sanh-Trung-Ấm(受生中陰), người quá cố sẽ
trải nghiệm sự lập lại của cuộc sống trong quá khứ, trải nghiệm lại mọi chi tiết
của cuộc sống trước đây, đi thăm lại tất cả mọi nơi mà họ đã từng đến. Cứ bảy
ngày, người quá cố bị buộc tái thứ lập lại những kinh nghiệm đau đớn của cái
chết. Nếu là qua đời một cách an tường, sẽ mang trạng thái thanh thản của tâm
trí, nếu chết một cách đau khổ, tâm cảnh sẽ mang trạng thái đau đớn. Hãy nhớ
rằng, cường độ ý thức lúc này là bảy lần mạnh hơn khi còn sống, trong giai đoạn
nhanh chóng của Thụ-Sanh-Trung-Ấm, toàn bộ ác nghiệp của cuộc sống trong quá
khứ sẽ trở lai một cách tập trung và hỗn loạn.
Người quá cố sẽ bối rối và cô đơn lang thang trong thế giới
Trung-Ấm, như trong một giấc mơ cuồng liệt, tưởng rằng mình vẫn có một cơ thể
vật lý, và tin rằng họ vẫn còn thân xát tồn tại. Tuy nhiên, những kinh nghiệm
trong giai đoạn Thụ-Sanh-Trung-Ấm chỉ do sự phát sinh bởi thói quen và nghiệp
ngã của người quá cố.
Người quá cố sẽ nghe thấy tiếng ồn lớn gây ra bởi Tứ-Đại(四大), Địa, Thuỷ, Hoả, Phong, tiếng tuyết băng rơi không ngừng,
tiếng sống hải hùng, tiếng ầm ầm phun trào dữ dội của núi lửa, hay những âm
thanh khiếp sợ của cơn cuồng phong. Họ cố gắng chạy chốn để thoát khỏi những
tiếng ồn này trong bóng tối sợ hãi, 3 vực thẳm khác nhau (trắng, đỏ, đen), sâu
khủng khiếp và đáng sợ sẽ tách ra trước mặt, đây là vực thẳm của lòng Tham, Sân
và Si của chính họ. Họ bị tấn công bởi bạo phong, mưa đá và máu, nghe thấy
tiếng khóc kêu la kinh khủng, và bị truy bắt bởi ma quỷ ăn thịt và mãnh thú.
Người quá cố sẽ bị cơn lóc Nghiệp-Phong (業風) vô tình thổi không ngừng, họ không thể cố định trên mặt
đất. Trong thời điểm này, sự khủng khiếp sẽ không thể chịu đựng nổi, cơn
Nghiệp-Phong xoáy vô cùng mạnh mẽ, thúc đẩy họ từ phía sau. Họ hoàn toàn bị
chinh phục trong sự sợ hãi, giống như ngọn cỏ trong cơn cuồn phong, và họ bất
lực lang thang trong u ám đen tối của thế giới Trung-Ấm. vừa đói vừa khát rất
là đau khổ, họ đi khắp nơi tìm chổ trú ẩn. Suy nghĩ của họ thay đổi từng giây
phút, những suy nghĩ này khiến họ càng bị hút mạnh vào Cảnh-Giới-Của-Tập(集的境界). Trong tâm họ, rất khát vọng có đựơc nhục thân, nhưng không
thể tìm thấy, đó còn làm cho họ càng đau đớn và hoảng sợ hơn.
Toàn bộ cảnh tượng và môi trường trong thế giới Trung-Ấm được
tạo thành do Nghiệp-Tố của người quá cố, những mộng tượng này do sự Vô-Minh của
họ mà tạo thành. Nếu khi sống, họ là một ngưòi hành thiện hoặc người tu hành,
thì niệm đầu của họ sẽ được niềm vui và an lạc trong thế giới Trung-Ấm, ngược
lại, nếu khi sống đã làm tổn hại đến người khác, tất nhiên họ sẽ rất đau đớn và
sợ hãi. Vì vậy, các ngư phu, đồ phu và những kẽ giết người sẽ thấy cảnh tưỡng
công kích bởi những người bị họ sát hại khi còn sống.
Chi tiết của những cuộc khảo cứu về kinh nghiệm Gần-Cái-Chết(瀕死經驗), đặc biệt là trong các hiện tượng
"Sanh-Mệnh-Hồi-Cố"(生命回顧), chúng ta có thể
tưởng tượng được sự khủng sợ, đau khổ và hoang mang của các lãnh chúa độc tài,
những kẻ khủng bố hoặc những tên côn đồ trong thế giới Trung-Ấm, "
Sanh-Mệnh-Hồi-Cố " dường như cho chúng ta biết kinh nghiệm sau khi chết
trực tiếp hoặc gián tiếp liên quan đến tất cả sự đau đớn mà chúng ta đã gây ra
cho người khác.
PHẦN 6 – THỤ SANH TRUNG ẤM (受生中陰)
Đối với hầu hết mọi người, kinh nghiệm của cái chết là kết
thúc của quá trình chết, tiến vào trạng thái của sự hủy diệt tiêu thất. Trong
sự phân hủy nhanh chóng của ba giai đoạn. Bạch-Bồ-Đề (白菩提) của cha và Hồng-Bồ-Đề (红菩提) của mẹ sẽ hội
họp tại Tâm-Luân (心輪), được gọi là
"Hoàn Toàn Chứng Đắc” (完全証得) sẽ phát sinh.
Địa-Quang-Minh (地光明) hiển hiện, nhưng
vì người quá cố không nhận chứng được, do đó bước vào một trạng thái hôn mê vô
ý thức.
Lần đầu tiên không nhận chứng được, còn được gọi là giai đoạn
đầu của Vô-Minh, kinh Tây Tạng gọi là "Ma Rigpa”. Chu
kỳ luân hồi tạm bị gián đoạn tại thời điểm tử vong, nhưng lúc này lại bắt đầu
một chu kỳ luân hồi khác. Pháp-Tính-Trung-Ấm (法性中陰) lập tức phát
sinh, chỉ trong khoảnh khắc rất nhanh, nếu không kịp nhận chứng được. Đây là
nhận chứng thất bại lần thứ hai, cũng là giai đoạn hai của Vô-Minh.
Tại thời điểm này, việc đầu tiên người quá cố cảm nhận được
là "Trời và Đất như đã bị tách ra”, người quá cố đột nhiên tiến nhập giữa
cái chết và bắt đầu chu kỳ của một cuộc sống mới khác trong trạng thái
Thân-Trung-Ấm, còn được gọi là Thụ-Sanh-Trung-Ấm(受生中陰), kinh Tây Tạng
gọi là sipa bardo, giai đoạn thứ ba của Trung-Ấm trong tử vong.
Do không nhận chứng được Địa-Quang-Minh và Pháp-Tính-Trung-Ấm,
tất cả các chủng tử (種子) của Tập Khí (習氣) được kích thích để hồi tỉnh. Vì vậy, Thụ-Sanh-Trung-Ấm được
thức tỉnh và tiến nhập vào phôi thai của cuộc sống tiếp theo.
Trong giai đoạn Thụ-Sanh-Trung-Ấm, vì tâm không còn bị hạn
chế hay chướng ngại nhục thể của kiếp trước, do đó, cơ hội "Thụ-Sanh"
đến một cảnh giới khác sẽ vô giới hạn. Sự Trung-Ấm này bao gồm sự "Tồn Tại” của
Ý-Sanh-Thân (意生身) "mental body”
bên ngoài và sự "Tồn Tại” của Tâm bên trong.
Trong giai đoạn Thụ-Sanh-Trung-Ấm, Tâm rất là thanh minh và
hoạt lực vô hạn, nhưng hướng chuyển động hoàn toàn phụ thuộc vào Nghiệp Lực(業力) của Tập-Khí (習氣) trong kiếp
trước. Gọi là "nghiệp" của Thụ-Sanh-Trung-Ấm, Điều này hoàn toàn phụ
thuộc vào nghiệp lực của quá khứ, lúc này ý thức hoàn toàn không thể quyết định
được, và bị Nghiệp Lực tác động một cách vô hướng.
Gian đoạn này, Tâm từ từ triển hiện, và tiến đến giai đoạn
tiếp theo: từ trạng thái tinh khiết nhất của Địa-Quang-Minh (地光明), ánh sáng và năng lượng của Pháp-Tính-Trung-Ấm hiển hiện,
và tiến vào giai đoạn Thụ-Sanh-Trung-Ấm, Tâm đựơc triển hiện với một hình thức
cụ thể hơn. Những gì xảy ra trong giai đoạn này, sẽ tương phản với quá trình
phân hủy, Phong-Đại(風大) lại xuất hiện,
đồng thời, trạng thái hiểu biết về tham, sân, si sẽ đến cùng với Phong-Đại. Sau
đó, vì ký ức của Nghiệp-Báo-Thân(業報身) trong quá khứ
vẫn còn trong tâm như mới xảy ra, nó sẽ hình thành Ý-Sanh-Thân (意生身).
PHẦN 7 – KẾT LUẬN
Ý nghĩa của bài viết không phải chỉ nhấn mạnh các kinh nghiệm
kỳ dị của cãnh giới sau khi chết, nhưng để học tập làm thế nào để mặt đối mặt
với cái chết? Thấu qua hiểu biết bản chất tâm tính của trí tuệ, ung dung đối
mặt với cái chết, tìm được nơi Tịnh-Độ (淨土) của tâm linh.
Vấn đề thú vị là:
-Bạn biết thế nào để tính 49 ngày sau cái chết?
-Tại sao sẽ thấy ánh sáng sau khi chết? Bạn biết tất cả các
loại ánh sáng sẽ đại diện cho một loạt các hướng dẫn gì không?
-Ngũ-Đại phân hủy là gì? Làm thế nào để chuẩn đoán các dấu
hiệu của cái chết?
-Bạn biết 49 ngày sau cái chết sẽ gặp 112 vị thần? Và họ sẽ
giúp bạn như thế nào?
-Có phương pháp gì để giải thoát khi đối mặt với những thẩm
tội của Âm-Giới,?
-Nếu bạn không kịp giải thoát đến nơi Tịnh Độ (淨土), bạn có thể trở lại thế giới này nữa không?
-Làm thế nào để chọn một nơi chốn tốt để được đầu thai?
-Giả như bạn bị đưa vào địa ngục, bạn có thể làm gì để đảo
ngược tình hình và trở về trần gian?
-Cẩm nang có thể hoá giải hiểm cảnh của Trung Ấm là gì?
Đây là cuốn sách tìm hiểu về cái chết, và những gì phải đối
mặt với thế giới sau khi chết. Làm thế nào để giúp đỡ người lâm chung ra đi một
cách nhẹ nhàng không sợ hãi, và làm thế nào chuẩn bị cho cái chết của mình.
Mặc dù tôi chưa hiểu biết gì về tôn giáo Mật tông, cũng không
biết niệm Chú, sự thật vẫn còn nhiều vấn đề sâu sắc khó hiểu thấu đáo được,
nhưng ít nhất tôi cũng hiểu biết những gì về thế giới sau khi cái chết.
Tây Tạng Sinh Tử Thư được chia ra thành ba chủ đề chính:
1: Sanh
2: Tử Vong
3: chết và tái sinh
I. Sanh
"Nếu chúng ta hy vọng ra đi một cách thanh thản, thì phải tập
sống cho thanh thản, nếu chúng ta muốn chết một cách an tường, thì phải bồi
dưỡng và tu luyện an tường trong tâm và cuộc sống hàng ngày”. ─ Dalai Lama 14
Từ quan điểm của Phật giáo Tây Tạng, chúng ta có thể chia sự
"tồn tại” thành bốn sự liên tục không ngừng và liên quan chặt chẽ của thực thể:
1. Sanh: "Tự-Nhiên-Trung-Ấm” (自然中陰) khi còn sống,
Bao gồm toàn bộ quá trình từ sanh đến tử.
2. Tử vong: Sự đau đớn của "Lâm-Chung-Trung-Ấm” (臨終中陰), bắt đầu từ quá trình chết cho đến khi kết thúc của
"Nội-Hô-Hấp"(內呼吸).
3. Sau khi chết: "Pháp-Tính-Trung-Ấm” (法性中陰), bao gồm sự thể nghiệm của ánh sáng Tâm-Tính (心性) sau khi chết.
4. Chuyển Thế: "Thụ Sanh Trung- Ấm "受生中陰” của Nghiệp Lực, thường được gọi là "Thân-Trung-Ấm” (中陰身).
tiếp tục cho đến khi đầu thai và được tái sinh với cuộc sống
mới.
II. Lâm Chung
"Giúp người lâm chung an tường ra đi và chuẩn bị cho cái chết
của chính bản thân mình cũng quan trọng không kém. Nếu chúng ta ra đời mà không
có người nào quan tâm và chăm sóc, tất nhiên chúng ta sẽ không thể sống được.
Người chết cũng vậy, không thể tự giúp mình, chúng ta phải tận tâm làm hết mọi
thứ để giảm sự đau khổ và lo lắng của họ, giúp họ ra đi một cách an tường tự
tại. ” ─ Dalai Lama 14
Cuốn sách này đề cập hai điểm về sự giúp đở tinh thần cho
người lâm chung: Cấp dưỡng niềm họ hy vọng và tìm thấy sự tha thứ. Khi bạn gần
người hấp hối, hãy nhấn mạnh rằng họ làm tốt và đã hoàn thành nhiều vấn đề, để
giúp họ cảm thấy cuộc sống là xây dựng và hạnh phúc. Đồng thời, trong một thời
điểm thích hợp, nhớnhắc rằng họ cũng có Phật-Tính, khuyến khích họ cố gắng
thông qua sự tu tập trong Quan-Tưởng (觀想) để An-Trụ (安住) tại Tâm-Tính, đặc biệt nhắc nhở họ sựđau đớn chỉ là tạm
thời, tìm phương pháp tốt nhất để Khải-Phát(啟發), cho họ niềm hy
vọng. Ngay cả khi người lâm chung trong tình trạng hôn mê nghiêm trọng,cũng có
thể nhận được thông điệp bạn truyền thụ.
III. Tử Vong và Tái Sinh
Trong khoảnh khắc của cái chết, mặc dù chúng ta đã tích lũy
một loạt các nghiệp khác nhau. Miễn là chúng ta cố gắng sản sanh lòng thiện,
tăng cường và kích thích thiện-Nghiệp (善業), cũng có thể dẫn
chúng ta đến sự tái sinh hạnh phúc. -Dalai Lama 14
Khi tử vong, tất cả các thành phần của cơ thể và nhận thức
của tâm trí đều bị huỷ diệt, tất cả chân tính bao gồm giác ngộ cũng đều Phân
hủy, chỉ để lại bản chất tuyệt đối sơ khai "Địa-Quang-Minh” hoặc” Ánh Sáng”,
đây cũng là một cơ hội tốt để giải thoát. Tuy nhiên, hầu hết mọi người đều
không nhận thức được.
Liên Hoa Sanh Đại Sĩ cho biết:
"Tất cả chúng sanh đã sống, chết và tái sinh lập đi lập lại
vô số lần, tuy nhờ đã kinh nghiệm "Minh-Quang”, nhưng do sự chướng ngại của
Vô-Minh, nên họ lang thang vô hạn kỳ trong dòng luân hồi”.
Tất nhiên, chúng ta là những kẻ phàm phu bình thường, được
tái sinh hay siêu thoát chỉ thông qua cách tu hành, nếu có thể hồi quy lòng
thiện, vẫn có thể được tái sinh hạnh phúc.
Đoạn cuối cuốn sách có viết rằng, trong thế giới này, tốt và
ác cùng nhau tồn tại, tần suất của người tốt và kẻ ác khác nhau. Tần suất của
những kẻ tà ác không thể đáp ứng các tiêu chuẩn thăng cấp, không thể tái sinh
một cách thuận lợi, sẽ cảm nhận nỗi đau khổ trong quá trình nâng cấp, chỉ ở lại
trong tâm tối mà không hiểu vì sao.
Kinh Nghiệm Cận Tử Của Người Tây Phương - Mô Tả Sau Cái Chết:
Sẽ Thấy Những Gì Trong Thời Điểm Trước Khi Chết?
Mặc dù kinh nghiệm cận tử xảy ra trong các tình huống khác
nhau và có những khác biệt rất lớn, nhưng khi họ tường thuật lại những kinh
nghiệm đó, có nhiều sự tương tự trùng hợp không thể bỏ qua, chúng có thể quy
nạp thành 14 điều như sau, được sắp xếp thứ tự theo cảm thụ xuất hiện.
1. Biết Tin Đã Chết:
Họ nghe thấy bác sĩ hoặc những người hiện diện tuyên cáo về
cái chết của mình, và cảm thấy sự kiệt sức của cơ thể đạt đến cực độ.
2. Thể Nghiệm Niềm Vui:
Gian đoạn đầu có cảm giác an tường và thanh thản dễ chịu. Rồi
đầu tiên cảm nhận được nỗi đau, nhưng cảm giác này biến mất rất nhanh, và sau
đó thấy mình lơ lửng trong một không gian tối tâm, bao quanh bới một cảm giác
rất thoải mái chưa bao giờ có.
3. Âm Thanh Lạ:
Khi cái chết xảy ra, sẽ có một âm thanh kỳ lạ phiêu nhiên nổi
lên. Một người phụ nữ trẻ cho biết cô nghe thấy một âm thanh tương tự như nhạc
khúc, giai điệu mỹ diệu du dương.
4. Tiến Vào Một Hố Đen:
Có người phản ảnh cho biết, họ như bất ngờ bị kéo vào một
không gian âm tối. và bắt đầu có cảm nhận, nó giống như một trụ thể không có
không khí, cảm giác như một khu vực chuyển tiếp, một bên là hiện thế và bên kia
là dị vực.
5. Linh Hồn Ra Khỏi Cơ Thể:
Cảm thấy mình đang đứng ở một nơi quan sát cơ thể của chính
mình. Một người đàn ông chết đuối nhớ lại, ông ra khỏi cơ thể của mình, cô độc
trong một không gian, cảm thấy mình nhẹ nhàng như thể là một chiếc lông.
6. Ngôn Ngữ Bị Giới Hạn:
Họ đã cố gắng muốn cho người khác biết hoàn cảnh cực kỳ khó
khăn của mình, nhưng không ai nghe thấy lời nói của họ. Một người phụ nữ nói
rằng, tôi đã cố gắng nói chuyện với những người hiện diện, nhưng không ai có
thể nghe thấy.
7. Thời Gian biến mất:
Trong thời gian thoát ra khỏi cơ thể, cảm giác đối với thời
gian đã biến mất. có người nhớ lại rằng, trong thời gian đó, ông nhiều lần ra
vào xác thể của mình.
8. Giác Quang Rất Nhạy Cảm:
Thị giác, thính giác nhạy cảm gấp nhiều lần hơn so với trước.
Một người đàn ông nói rằng ông đã chưa bao giờ nhìn rõ ràng được như vậy, tầm
nhìn được cải tiến một cách đáng kinh ngạc.
9. Cô Đơn Và Bất Lực:
Sau đó, sẽ xuất hiện một ý thức mạnh mẽ của sự cô lập và cô
đơn. Một người đàn ông nói rằng ông cố gắng hết sức để liên hệ với những người
khác, nhưng không thể được, nên cảm thấy rất là cô đơn và bất lực.
10. Có Người Trợ Giúp:
Tại thời điểm này, chung quanh sẽ xuất hiện những người bạn
hay người thân, và những người này đều đã chết cả rồi, sẽ trợ giúp họ an nhiên
chuyển sang thế giới bên kia. Hoặc cho biết hồi chuông báo tử của họ chưa đến,
và phải quay trở lại một thời gian nữa.
11. Ánh Sáng Xuất Hiện:
Trong thời điểm cuối của "kinh nghiệm cận tử", sẽ
có sự xuất hiện của một ánh sáng, ánh sáng này minh xác thể hiện một "Nhân
Tính” rõ ràng.
12. Nhìn Lại Cuộc Sống Quá Khứ:
Thời gian này, đương sự sẽ hồi cố cuộc sống quá khứ của mình
một cách toàn diện. Các nhân chứng mô tả lại, hình ảnh tất cả những gì xảy ra
trong quá khứ sẽ xuất hiện theo thứ tự thời gian, cảm giác và cảm xúc vui buồn
của những gì trong quá khứ sẽ được lập lại.
13. Hàng Rào Biên Giới:
Tại thời điểm này, sẽ gặp phải một hiện tượng được gọi là
"ranh giới " hay " giới tuyến" , ngăn cản không cho đến một
nơi nào đó , hiện tượng này được hình dung với nhiều hình thức khác nhau: như
một vũng nước, một đám mây mù, một cánh cửa, một hàng rào, một khu rừng hoang
giả, hoặc một sợ dây.
14. Trở Về Với Cuộc Sống:
Nếu
may mắn được cứu sống, trong "kinh nghiệm cận tử” tiến hành đến một mức độ nào
đó, người cận tử phải hồi sinh. Giai đoạn đầu khi vừa chết, ai cũng muốn quay
trở về nhục thể của mình, nhưng khi càng tiến sâu vào trong kinh nghiệm của cận
tử, thì bắt đầu từ chối trở lại cơ thể, nếu gặp sự hiện diện của ánh sáng, cảm
xúc ấy càng mãnh liệt hơn. Nhưng sau đó, người cận tử tất sẽ hồi sinh và trở
lại với cuộc sống.