Con người ta thực chất cũng là một động vật, nhưng là một động vật cao cấp.
Người ta hơn các động vật khác là nhờ có trí khôn và đạo đức. Nếu bỏ đi đạo đức, thời con người còn có khác gì là loài muông thú, và sẽ còn nguy hiểm hơn cả muông thú ở chỗ con người có trí khôn, trí khôn sẽ tạo ra những mưu mẹo. Hại người bằng mưu mẹo thời sẽ gây ra những tai họa không thể nào lường hết được.
Vì vậy giá trị chủ yếu của mỗi con người là ở Đạo đức.
Nhưng đạo đức của con người không phải tự nhiên mà có được. Đó phải là do sự hấp thụ giáo dục của gia đình - chủ yếu là của gia đình - và ngoài xã hội; giáo dục của xã hội cũng có khi có tác dụng quyết định, nếu có tác động thật sự mạnh mẽ.
Trong quá trình giáo dục ấy thời những tinh hoa đạo đức truyền thống, hòa hợp với đạo đức chân chính của thời đại mới, giữ một vai trò quyết định.
Đó là những chuẩn mực, những định hướng cho mọi người trong cộng đồng, cùng nhau xây dựng một cuộc sống yên vui hạnh phúc. Nếu xa rời những chuẩn mực ấy, mỗi người đi một hướng thời sẽ sinh ra mất đoàn kết, mất đoàn kết ở gia đình, cũng như xã hội.
Con người có đạo đức, mới là con người tốt, có con người tốt, mới có được gia đình tốt, cũng từ đấy mới có được những xóm làng, khu phố, rộng ra là có cả được một đất nước tươi vui, văn minh, thịnh vượng.