"Một con cáo phát hiện một chuồng gà,
nhưng con cáo đó vì quá mập nên không thể chui lọt qua hàng rào để ăn gà. Thế
là nó nhịn đói suốt ba ngày, cuối cùng đã vào được. Tuy nhiên, sau khi ăn no nê
rồi, chiếc bụng phình to nên lại không ra được nữa, đành phải bắt đầu nhịn đói
lại ba ngày mới ra được. Cuối cùng nó xót xa than thở rằng, bản thân mình ngoài
nhất thời sướng miệng ra, về cơ bản hoàn toàn là phí công vô ích."
Đời người không phải cũng như vậy sao? Đến 2
bàn tay trắng mà ra đi cũng trắng 2 bàn tay. Không ai có thể mang theo tài sản
mà mình đã vất vả lao động cả đời đi cùng.
~ Dùng tuổi trẻ để kiếm tiền, nhưng tiền không
mua lại được tuổi trẻ.
~ Dùng mạng sống để kiếm tiền, nhưng tiền không
mua lại được mạng sống.
~ Dùng hạnh phúc để đổi lấy tiền, nhưng tiền
không mua lại được hạnh phúc.
~ Dùng thời gian để kiếm tiền, nhưng tiền không
mua lại được thời gian.
~ Cho dù dùng cả cuộc đời để có được tất cả
tiền bạc của cả thế giới, nhưng tiền bạc của cả thế giới cũng không mua lại
được cuộc đời của bạn.
Vậy nên những lúc nên làm việc thì hãy làm
việc, những lúc nên nghỉ ngơi thì hãy nghỉ ngơi, vui vẻ làm việc, tận hưởng
cuộc sống, trân quý tất cả những gì mà mình có được, hãy thật lòng yêu thương
những người bên cạnh, vui vẻ mà sống trọn từng ngày. Sống một ngày vui vẻ là
sống một ngày. Sống một ngày không vui vẻ cũng là sống một ngày.
Vậy tại sao chúng ta lại không trân quý hết
thảy, vui vẻ mà sống trọn một ngày chứ?”
(bài viết sưu tầm)