Suốt đêm, cánh phụ nữ trằn trọc đợi trời sáng. Chả là ngày mai là ngày đầu tiên của kỷ nguyên giải phóng của họ. Ngay hôm qua, các kỹ sư đã chạy khắp thành phố để làm nhiệm vụ sửa chữa kỹ thuật. Các đội rô-bốt đặc biệt đã tới thăm các căn hộ. Các bà phải trao lại cho chúng tất cả xoong nồi, bát đĩa, chổi, máy giặt, máy hút bụi để nhận lấy những tờ biên laị
Người ta chỉ giữ lại quần áo lao động của đàn ông. Còn phụ nữ thì từ nay khỏi phải làm gì. Họ chỉ việc nằm thao thức đợi nghe tiếng còi báo hiệu ngày đầu tiên của kỷ nguyên mớị
Khi nghe tiếng còi nhiều người suýt nữa đã quen như mọi ngày trở dậy để làm việc nhà. Nhưng hôm nay thì dậy để làm gì? Nhà ăn đã chuẩn bị sẵn cho các ông chồng với đầy đủ vitamin và cả cà phê sữạ Bát đĩa mới thì thôi khỏi phải nóị Cứ việc quẳng qua cửa sổ và chúng chỉ chạm vào đầu ngọn cỏ là chúng biến mất ngaỵ
Các bà mẹ lắng nghe tiếng còi của các rô-bốt từ nhà trẻ. Chúng có trách nhiệm cho con em họ tắm không khí đã khử trùng và mặc quần áọ Các bà mẹ sẽ không phải nuôi dạy con cáị Ơ' trường học, mọi em bé đều có một thầy giáo máy riêng.
Trong các căn phòng trống trải, các bà vợ ngồi chơi không. Họ nằm dài trên giường, mỉm cười, nhấm nháp vitamin. Cứ thế đến hết buổi sáng.
Ban ngày, thành phố trở nên nhộn nhạọ Các bà vợ chạy cả ra ban công, ngắm nhìn nhau và thở hít không khí trong lành. Các bà nhớ lại hôm qua, cũng vào giờ này, mình phải giặt giũ, đi chợ hoặc đưa con đi học. Nhưng hôm nay, các bà chẳng phải làm gì. Đến chiều, các ông chồng đem từ nhà ăn về cho vợ mình những khẩu phần đã được cô đặc lạị Các bà vợ nếm thử rồi khen ngon. Buổi tối hôm đó, các bà đối xử đặc biệt dịu dàng với chồng mình.
Ngày tháng cứ trôi đi, thành phố dần dần trở nên buồn chán và các bà vợ bắt đầu cằn nhằn. Công việc bận rộn trước kia đã làm các bà mất hết mọi sáng kiến. Bây giờ các bà phải tập cho quen với cảnh nhàn rỗị Nhưng chẳng những các bà đã không quen được mà còn nuối tiếc những công việc đã mất.
Tiếng còi của các rô-bốt làm các bà đâm khó chịụ Con em của các bà trở về nhà sạch sẽ, ngoan ngoãn. Chúng học thuộc bài trong lúc ngủ, bài vở làm đâu ra đấỵ Điều đó khiến các bà bực mình. Các bà chuẩn bị ném trả gói thức ăn gói sẵn cho chồng mình lúc họ từ nhà ăn trở về. Các bà ao ước được ăn món ragu thỏ hầm trong bếp lò. Cảnh nhàn rỗi làm các bà trở nên chậm chạp, già cỗi và ốm yếu.
Các bà bắt đầu oán ghét chồng mình là những kẻ đã chế tạo ra những chiếc máy đó. Các bà thầm mong cho các rô-bốt bị hỏng hóc, không hoạt động được nữạ Nhưng kỹ thuật cứ phát triển nên nỗi buồn của các bà cứ ngày một tăng.
Các bà vợ phải chịu đựng như vậy suốt 3 tháng ròng. Các bà đã gặp và thỏa thuận với nhau để tìm lối thoát. Thế là vào một ngày đã định, đúng lúc trẻ em đang ở trường, các bà vợ đã chấm dứt kỷ nguyên của mình. Các bà túm lấy những đứa con của mình đang sửng sốt và từ thành phố các bà đã chạy thẳng vào rừng. Ơ' trong rừng, các bà đã lấy lại được sự nhanh nhẹn và tiếng cườị Các bà dựng những chiếc lều, nhóm lửa để nướng những chú thỏ săn được. Các bà học đan lát.
Các ông chồng lần lượt vào rừng sống với vợ con. Họ phải quây quần lại để chuẩn bị chiến đấu chống trả cuộc tiến công của các rô-bốt.