Suy ngẫm
Nguy hại của sự chấp trước
 
Đức Phật khẳng định rằng chỉ loài người là cao quý nhất, vì có thể xuất gia và làm Phật được. Các loài khác phải chuyển thân làm người mới làm Phật được.

Chấp hay cố chấp vào một điều gì đó, còn gọi là định kiến. Chính sự chấp trước này làm chúng ta đau khổ, cho nên coi nó là mối nguy hại cần phải tránh. Tránh bằng cách nào ? Phật dạy một là phá chấp, tức có gì ràng buộc thì chúng ta tìm cách phá bỏ, hai là xả chấp, chúng ta không phá, nhưng bỏ quên để nó rơi xuống, không dính vô ta. Giống như hoa sen mọc từ bùn nhơ, nhưng ra khỏi bùn, nó là sen mà có trút đổ lên hoa sen cái gì thì nó cũng không bị dính nhơ và vẫn tỏa mùi hương; đó là thực chất của tu hành theo Đại thừa, hay tu Pháp hoa. Trong khi tu theo Tiểu thừa, chúng ta có sự đối nghịch, nên cái gì làm trở ngại thì phá nó; nhưng từ sự phá trừ đó khiến chúng ta trở thành cố chấp.

Thật vậy, Đức Phật dạy chúng ta phá bỏ sự cố chấp, nhưng vì hiểu lầm, chúng ta lại phá bỏ tất cả những gì không giống chúng ta, trong khi chúng ta còn là phàm phu chưa có trí tuệ của Phật, nên sự hiểu biết của chúng ta không chính xác. Vì vậy, chúng ta thường cố chấp rằng cái gì không giống như hiểu biết của mình, thì sẵn sàng phá bỏ, từ đó tạo thành thế đối lập cho đến ta không còn chỗ dung thân. Sự cố chấp như vậy dẫn đến sai lầm tai hại. Thực tế cho thấy khi có định kiến, ban đầu là ý thức tốt, nhưng vì cố thực hiện điều tốt này, chúng ta lại tạo thành oán thù, trần lao, nghiệp chướng.

Nhận ra được sự nguy hại do cố chấp, chúng ta phải bỏ nó, gọi là xả chấp. Theo kinh nghiệm của tôi, từ khi mới phát tâm cho đến nay và mãi đến ngày thành Phật, cái gì qua rồi, thì bỏ nó về quá khứ, sẽ có được nhận thức mới. Thật vậy, sự hiểu biết của ngày hôm qua mà chúng ta coi là đúng, nhưng hôm nay thấy điều đó chưa đúng; như vậy, chúng ta đã có tiến bộ. Còn cố chấp vào việc làm thì không tiến bộ được. Ngay như lời dạy của Phật, mặc dù chúng ta tin, nhưng không chấp vào đó, vì nhận thức được rằng Phật dùng vô số phương tiện giáo hóa để giúp chúng ta xa rời tâm chấp trước; cho nên chấp vào phương tiện là sai lầm. Trên bước đường tu, chúng ta nhận thấy có người vì chấp vào pháp tu mà nghiệp chướng và phiền não mỗi lúc tăng lên. Các Phật tử nghiệm xem từ khi phát tâm học đạo, vào chùa, lễ Phật mỗi ngày thì phiền não của mình tăng hay giảm. Nếu phiền não tăng, phải biết chúng ta đã rơi vô chấp ngã là có cái ta và chấp pháp là có pháp hành trì, thì kẹt vô thân và pháp, chúng ta đã tu sai, không giải thoát. Chúng ta tạm nương bất cứ phương tiện nào của Phật để bỏ phiền não, trần lao, nghiệp chướng và bỏ được phiền não, trần lao là tu đúng.

Tu hành, nương vào pháp được giải thoát rồi thì pháp này cũng phải xả, vì pháp cũng là phương tiện. Trong quá trình tu, từng bước chúng ta đi lên. Thật vậy, Phật tu chứng và thành đạo, Ngài dạy chúng ta cách tu để phá bỏ sự chấp trước và thăng hoa tuệ giác. Theo kinh Hoa nghiêm, lấy trí tuệ làm chính và trí tuệ phát sanh nhờ có đối cảnh. Nếu đối cảnh sanh tâm chấp trước thì bị đọa, nhưng đối cảnh sanh ra sự hiểu biết chính xác gọi là tu chứng.

Tại sao chấp trước bị đọa. Khi thấy vật hay điều gì khiến chúng ta ưa thích hay chán ghét thì hai tâm ưa thích và chán ghét đều làm chúng ta đau khổ là bị đọa. Trên cuộc đời này, con người khổ vì gặp điều chán ghét mà không bỏ được, hoặc điều ưa thích mà không nắm giữ được.

Đối cảnh sanh tâm là giai đoạn một. Đối cảnh vô tâm là bước thứ hai, gọi là xả chấp. Người không tu thì luôn khởi tâm ưa thích hay ghét bỏ, nhưng chúng ta thể nghiệm pháp Phật, không ưa không ghét, vì vật là vật, ta là ta. Đối với việc phải trái, tốt xấu, chúng ta vô tâm. Phương tiện của Phật mà chúng ta tiếp nhận được giúp cho chúng ta sự vô tâm, không nghĩ đến nó thì không khổ, còn nghĩ đến là còn vướng mắc, còn chấp trước chắc chắn phải khổ.

Bỏ là xả, nên không khổ, gọi là xả tục xuất gia, nghĩa là bỏ chấp trước của thế gian làm chúng ta phiền não, nhiễm ô, tội lỗi. Theo Phật tu, không có sở hữu, không nhà cửa, không tiền bạc, không tài sản, không người thân. Bỏ hoàn toàn, chúng ta chỉ còn một bóng một hình gọi là cô thân độc ảnh; người xuất gia luyện tập cuộc sống như vậy, không có gì, nhưng còn thân này thì phải nuôi nó để tu hành, cho nên người tu hạn chế ba việc ăn, mặc, ở, là sống tam thường bất túc. Người đời vì lòng tham, nên có nhiều của cải, có người thân mà vẫn thấy thiếu. Người tu một mình một bóng, nhưng thấy không thiếu là tri túc, biết đủ. Hoàn cảnh nào chúng ta cũng sống được là ban đầu nương pháp Phật được giải thoát, đó là pháp xả ly phải thực tập. Và thành tựu pháp này, không còn tâm chấp trước, trí tuệ phát sanh, tức hiểu biết của chúng ta chính xác lần. Trước kia, vì tham lam chấp trước, muốn đủ thứ, nên không thấy đúng; nhưng nay không còn tâm chấp trước, không còn tâm ưa ghét, nên thấy đúng sự thật của sự vật, tức biết ta là gì và ta đang ở đâu, sự hiểu biết như vậy rất quan trọng.

Và khi định vị được con người thật của mình, chúng ta quan sát xung quanh. Định vị mình là một con người trong xã hội loài người, ta là một sinh vật trên trái đất cộng tồn với vô số sinh vật khác. Nhưng từ một sinh vật trên trái đất này, chúng ta bắt đầu bỏ cố chấp, nên trí tuệ phát sanh thì thấy loài người là một sinh vật có sự đặc thù hơn các loài khác. Đức Phật khẳng định rằng chỉ loài người là cao quý nhất, vì có thể xuất gia và làm Phật được. Các loài khác phải chuyển thân làm người mới làm Phật được. Thật vậy, chúng ta phải có công phu tu tập nào đó mới được làm người. Thuở nhỏ, tôi đọc truyện Phong thần, nói rằng trước khi Hồ ly tinh là Đắc Kỷ chết, nó than là một ngàn năm làm con chồn, nhờ công tu luyện mới thành người, nhưng tính chất Hồ ly tinh còn, nên phạm nhiều điều sai trái, thì mất kiếp người, phải trở lại làm chồn. Có trí tuệ thấy ta được làm người là rất quý so với các loài khác.

Phật nói rằng con người là tối linh, nên sử dụng cấu trúc thân người đặc biệt để phát sanh trí tuệ. Các loài khác không có cấu trúc thân đặc thù như loài người, nên không phát huy trí tuệ được. Con người có hệ thần kinh đặc biệt mới có khả năng thăng hoa trí tuệ, trở thành Thánh Hiền, Tiên, Phật. Từ thân người nếu phát huy được sự đặc thù của tâm linh sẽ kết nối được với chư Phật và Bồ-tát trong mười phương. Vì vậy, nói theo khoa học thì thân người là cỗ máy kỳ diệu, biết tiếp thu những gì cần thiết và thải bỏ những thứ độc hại, tự nó có khả năng chữa lành bệnh tật, nhưng vì vô minh tạo thành tội ác và các bệnh tật. Nếu biết vận dụng đúng đắn hệ thần kinh, chúng ta có thể tiếp nhận được các từ trường đến với mình. Ngồi yên, nhưng có người nghĩ thương ta hay ghét ta, hại ta, ta đều nhận ra được. Thân người giống như một vệ tinh nhận được tín hiệu trong trời đất, xa hơn là ta nhận ra sự hiện hữu của chư Phật và Bồ-tát. Chỉ vì cố chấp, chúng ta hạn chế lần khả năng tiếp thu của mình cho đến chỉ sống với bản năng, vô tri.

Vì vậy, chấp pháp, trí tuệ không sanh, không còn quan hệ tốt với loài người và các loài khác.

HT.Thích Trí Quảng

 


 
Suy ngẫm
  Nguy hại của thói quen dựa dẫm  
  Nguyên lý hoạt động của nguyên tử - bài học quản trị  
  Nhận diện và hóa giải khổ đau  
  Nhân Quả  
  Nhân quả phần 01 - Hiểu đúng nhân quả  
  Nhân quả phần 02 - Số mệnh  
  Nhân quả phần 03 - Luật nhân quả  
  Nhân quả phần 04 - Ngẫu nhiên  
  Nhân quả phần 05 - Nhân quả phải trả  
  Nhân quả phần 06 – Chết là một sự nối tiếp của luật nhân quả vô thường  
  Nhân quả phần 07 – Con người ngày một đông hơn  
  Nhân quả phần 08 – Chuyển nhân quả quá khứ trong kiếp hiện tại  
  Nhân quả phần 09 – Nhìn đời bằng đôi mắt nhân quả thiện ác thì cuộc sống mới có hạnh phúc, an vui  
  Nhân quả phần 10 – Nỗi đau về thể xác  
  Nhân quả phần 11 – Từ Trường  
  Nhân quả phần 12 – Nghiệp tái sanh  
  Nhân quả phần 13 – Nghiệp làm sao chui vào bào thai  
  Nhân quả phần 14 – Nghiệp lành của phật  
  Nhân quả phần 15 – Sau khi nhập diệt chư phật con trở lại thế gian nữa không?  
  Nhân quả phần 16 – Khỉ vượn có phải là thủy tố của loài người không?  
  Nhân quả phần 17 – Quả báo có hay không?  
  Nhân quả phần 18 – Ăn của đà na tín thí mà không tu  
  Nhân quả phần 19 – Sát nhân thì nhân oán sát vật thì hóa kiếp làm chúng sanh của chúng  
  Nhân quả phần 20 – Nếu con người không ăn thịt chúng sanh thì chúng sanh sẽ tràn ngập trái đất  
  Nhân quả phần 21 – Làm kiếp con mèo là sắp đến kiếp làm người  
  Nhân quả phần 22 – Thông minh  
  Nhân quả phần 23 – Nhân quả xinh đẹp  
  Nhân quả phần 24 – Yếu tử được tái sanh không?  
  Nhân quả phần 25 – Tự tử  
  Nhân quả phần 26 – Mẫu chuyện “Người đẹp đại gia”  
  Nhân quả phần 27 – Nhân ác  
  Nhân quả phần 28 – Sát sanh cầu hạnh phúc  
  Nhân quả phần 29 – Cận tử nghiệp  
  Nhân quả phần 30 – Phước hữu lậu  
  Nhân quả phần 31 – Mất trí  
  Nhân quả phần 32 – Những câu hỏi về âm dương  
  Nhân quả phần 33 – Duyên nhân quả  
  Nhân quả phần 34 – Con người từ đâu sanh ra?  
  Nhân quả phần 35 – Nhân quả  
  Nhân quả phần 36 – Làm chủ sanh, già, bệnh, chết (sinh, lão, bệnh, tử)  
  Nhân quả phần 37 – Sáu nẻo luân hồi  
  Nhân quả phần 38 – Hơi nóng chỗ nào thì tái sinh chỗ đó  
  Nhân quả phần 39 – Nhân quả có trùng hợp không?  
  Nhân quả phần 40 – Cái gì chịu hậu quả thiện ác, nếu không có linh hồn  
  Nhân quả phần 41 – Nghiệp  
  Nhân quả phần 42 – Người điếc không sợ súng  
  Nhân quả phần 43 – Nhân quả  
  Nhân quả phần 44 – Tướng cướp Angulimala  
  Nhân quả phần 45 – Lòng biết ơn và niềm mơ ước  
  Nhân quả phần 46 – Một ly sữa  
  Nhân quả và nghiệp báo  
  Nhân tướng học: Tướng mặt người lụy tình trong tình yêu  
  Nhẫn và chịu đựng  
  Nhàn đàm về nịnh  
  NHÂN, NGHĨA, LỄ, TRÍ, TÍN  
  Nhìn mặt đoán tính cách như thế nào?  
  Nhìn người  
  Nhìn sự việc một cách thực tế  
  Nhìn tai đoán vận mệnh của bạn  
  Nhớ đến tôi  
  Những bài học kinh doanh từ lời răn dạy của Đức Đạt-lại Lạt-ma  
  Những bài học từ thất bại  
  Những bài học về kinh doanh  
  Những dấu chấm câu  
  Những giấc mơ ảo về cuộc sống  
  Những hiểu lầm về nghiệp chướng  
  Những lời nói dối của người mẹ  
  Những lựa chọn khôn ngoan  
  Những lý do khiến bạn không thể làm lãnh đạo  
  Những nghịch lý của cuộc sống  
  Những người sống quanh ta  
  Những Nguyên Tắc Vàng của Dale Carnegie  
  Những phẩm chất làm nên nhà lãnh đạo (Phần 1)  
  Những thời điểm giúp bạn hiểu thấu những quy luật cuộc đời  
  Những thứ cần phải quên  
  Những yếu tố cần thiết để đạt được mục tiêu trong cuộc sống!  
  Những đặc điểm kết hợp làm nên tướng đại phú quý  
  Những điềm báo trước khi chết và cảnh giới tái sanh  
  Những điều giản dị  
  Những điều không nên làm trong cuộc sống  
  Những điều nên biết về phúc báo và tương lai của người phụ nữ  
  Những điều tuy nhỏ nhưng lại chứa đựng nhiều ý nghĩa lớn  
  Những Bí Quyết Dẫn Đến Thành Công Và Hạnh Phúc  
  Niềm tin có giá trị riêng  
  Nói thật  
  Nuôi sách nghìn ngày dùng một lúc  
  Phải ham đọc rồi sẽ "biết đọc"  
  Phản đề của một 9X về sự hy sinh  
  Phật giáo với hòa giải  
  Phát ngôn & Hành động: Siêu xe, siêu lệ và tiếng thở dài buồn  
  Phật nói về mặt trăng !  
  Phép lạ của sự tỉnh thức - Thiền sư Thích Nhất Hạnh  
  Phỏng vấn con mèo  
  Phỏng vấn một cảnh sát hình sự  
  Phỏng vấn một giám khảo  
  Phỏng vấn một khán giả  
  Phỏng vấn một nhà sử học  
  Phỏng vấn một phụ huynh  
  Phỏng vấn một thầy giáo dạy sử  
  Phỏng vấn Ông Bụt  
Trang 6/9 : Trang trước  1 - 2 - 3 - 4 - 5 - 6 - 7 - 8 - 9  Trang sau